Vàng không phải của chị, nó lẫn trong rác của nhà máy xử lý rác thải Cà Mau nên thuộc thẩm quyền xử lý của nhà máy. Cán bộ nhà máy lập biên bản tịch thu số vàng là đúng, nếu cần làm việc với công an thì nhà máy sẽ làm chứ không phải chị.
Chị được nhà máy thuê đến để phân loại rác, không phải để đãi vàng. Họ trả chị đủ lương, với yêu cầu chị nhặt rác và chỉ nhặt rác mà thôi. Chị giao số vàng cho công an với hy vọng sẽ nẫng được tay trên của anh chủ nhà máy nên đã bị đuổi việc. Ban giám đốc làm cương quyết tôi khen, đừng bao giờ dung thứ cho lũ bần nông gian vặt và tham lam.
Giờ tôi vào nhà chị, thấy cái ví để trên bàn tiện tay nhón rồi bảo là nhặt được thì có lọt tai không? Nó nằm trong khu vực của nhà máy, mặt bằng, rác và mọi thứ lẫn trong rác đều thuộc sở hĩu của nhà máy. Chị không có quyền "nhặt" bất kỳ cái gì làm của riêng kể cả là rác nếu không được sự đồng ý.
Cái ví đựng 5 lượng vàng, xét ở góc độ pháp luật, nó chính là rác cũng như vỏ lon, giấy gói kẹo hay chậu nhôm Liên Xô thủng đít mà nhà máy vẫn xử lý tái chế hàng ngày. Giá trị cao không làm nó mất đi bản chất đó là nguyên liệu đầu vào thuộc sở hĩu của nhà máy rác. Của chìm của nổi trong phạm vi nhà máy, đều thuộc sở hĩu của anh chủ nhà máy.
Công nhân các chị vẫn có thói quen "nhặt" những bu lông ốc vít dù nó đang gắn vào máy móc, hay cầm nhầm lít dầu, đoạn dây điện lõi đồng về nhà là chuyện thường, các chị ăn cắp nhưng bản thân lại không nghĩ như vậy. Các chị coi việc này là "tái phân bổ tài sản xã hội".
5 lượng vàng bao gồm mặt dây chuyền, bông tai... nhưng lại đựng trong ví. Khả năng cao nó là tang vật của một vụ cướp giật hay thậm chí là giết người. Công an nên giữ để điều tra thật kỹ, nếu không tìm ra manh mối gì, hãy trả lại cho chủ nhà máy rác chứ không phải chị công nhân. Bản chất vụ 5 lượng vàng này và vụ 5 triệu yên của chị ve chai khác nhau hoàn toàn. Chị ve chai mua được chiếc loa, tiền trong chiếc loa nó là của chị. Chị công nhân này bới rác (nguyên liệu, bán thành phẩm của nhà máy) và tìm được vàng giữa giờ làm việc và trong phạm vi nhà máy, thì vàng phải thuộc về nhà máy.
Và hãy kệ lũ kền kền khóc mướn, với thực trạng 3/4 số sinh viên trường báo đỗ đại học bằng điểm cộng, thì không có gì khó hơn là tìm được một nhà báo biết tư duy bằng đầu.
Chung Nguyễn
Chung Nguyễn
No comments:
Post a Comment