Thời còn mông muội, con người sợ và tin vào nhiều thứ, khiến nảy sinh tín ngưỡng "Vạn Vật Hữu Linh", "Đa Thần Giáo".
Khi săn thú để kiếm ăn, người ta tin có thần linh ngự trong muôn thú, sợ thần linh trách phạt, nên chỉ dám săn vừa đủ để ăn. Khi đốn cây để làm nhà, người ta tin có thần linh ngự trong cây cỏ, sợ thần linh trách phạt, nên chỉ dám đốn vừa đủ để dùng... Điều đó, vô hình trung, đã giữ được sự cân bằng sinh thái cho tự nhiên; ngoài ra, một cách sâu xa, cũng giữ được sự cân bằng tâm lý cho con người...
Xã hội ngày càng phát triển theo quy luật, nhận thức của con người cũng ngày càng phát triển theo trình tự. Khi không còn mông muội tin vào "thần linh" ngự khắp đó đây nữa, thì đồng thời con người lại phát triển ý thức Khoa Học - có ý thức bảo vệ sự cân bằng sinh thái cho tự nhiên, sự cân bằng tâm lý cho con người - nên biết đặt ra các giới hạn và quy chuẩn trong việc khai thác và chế ngự thiên nhiên.
Ngày nay, với sức mạnh công nghệ, con người có thể "tận diệt" thiên nhiên. Nhưng, bằng ý thức, con người biết đặt ra "Sách Đỏ" để giới hạn việc đánh bắt sinh vật, biết đặt ra các quy chuẩn về mắt lưới trong việc đánh bắt cá, về cỡ bẫy trong việc săn thú; biết nghiên cứu về sự thay đổi môi trường sinh thái trong khai thác và tái tạo rừng, trong khai thác quặng mỏ và quá trình hoàn thổ, trong quy hoạch thủy điện và sự tác động ở hạ nguồn... vv...
Nhưng ở các nước kém phát triển - như Việt Nam - khi nền văn minh cơ khí ập đến một cách cưỡng bách, mà văn minh tinh thần không thể theo kịp, thậm chí còn bị hủy hoại, thì con người vừa không còn bị giới hạn bởi tín ngưỡng "Vạn Vật Hữu Linh", vừa không được hướng dẫn bởi ý thức Khoa Học, nên việc khai thác trở nên bừa bãi vô tội vạ... Người Việt bắt thú non, chim con, thậm chí cả bào thai thú, trứng chim...; dùng ghe cào, xung điện, chất nổ để đánh bắt cá; xây dựng thủy điện tràn lan; chặt phá rừng để bán gỗ thô, đào xới quặng mỏ để bán quặng thô, khoan hút dầu mỏ để bán dầu thô... vv...
Từ khi cái chủ nghĩa "vô thần" và "phản khoa học" xâm lược Việt Nam, người Việt mất hết sự cân bằng tâm lý !!!
Bao nhiêu "rừng vàng biển bạc" cho đủ với sự tàn phá này... !?... !?... !?...
*****
"Thần cây đa, ma cây gạo"...
Dân Việt thờ rất nhiều, theo tín ngưỡng "Vạn Vật Hữu Linh", "Đa Thần".
Nhưng tựu chung, người ta thờ thường là bởi người ta "Sợ", "Sợ" thần, "Sợ" ma... Đến khi có đạo Phật thì họ cũng thờ do "Sợ" Phật, chứ không hẳn vì "Kính" Phật, hay nói đúng hơn là "Kính" giáo lý đạo Phật. Đến khi có đạo Chúa thì họ cũng thờ do "Sợ" Chúa, chứ không hẳn vì "Kính" Chúa, hay nói đúng hơn là "Kính" giáo lý đạo Chúa...
Cứ coi như thần, ma, Phật, Chúa... có quyền năng ban phúc giáng họa thì người ta thờ cũng phải, nhưng như con cọp, chỉ đem lại tai họa vào cái thời mà người ta còn phải sống lẫn trong thiên nhiên, người ta cũng thờ. Trong khi đối với những giống vật hiền lành vô hại như con nai, con thỏ, hay những giống vật nuôi có ích như trâu, bò, gà, chó, heo... thì người ta không thờ, nếu có chăng thì cũng rất mờ nhạt.
Bởi vậy cho nên, đối với thần, ma, Phật, Chúa... người Việt mới ít dùng từ "Kính Trọng", "Kính" đi đôi với "Trọng", "Trọng" bởi vì "Kính", "Kính" cho nên "Trọng"... Nếu "Kính Trọng" thì người Việt đã tự giác làm điều tốt đẹp, lương thiện, cao thượng...; tự giác không làm điều xấu xa, độc ác, hèn hạ... dù thần, ma, Phật, Chúa... có mặt để "chứng giám" hay không.
Đối với thần, ma, Phật, Chúa... người Việt thường dùng từ "Kính Sợ", "Kính" đi đôi với "Sợ", "Sợ" bởi phải "Kính", "Kính" vì phải "Sợ"... nên người Việt mới lén lút làm nhiều điều xấu xa, độc ác, hèn hạ... rồi "hối lộ" thần, ma, Phật, Chúa..., "hối lộ" trong mọi lúc, ở mọi nơi, bằng mọi thứ... để "xin xỏ" nhiều đến vậy... Hóa ra, cái lòng "Kính" ấy giống như "Khinh", cho rằng thần, ma, Phật, Chúa... chẳng biết gì, cứ "hối lộ" cho nhiều là "xin xỏ" được hết... Cho nên "Kính Sợ" mà như là "Khinh Sợ", có nhiều thứ người Việt "Khinh" nhưng vẫn "Sợ", như những bọn quan tham, lại nhũng, côn đồ, du đảng...
Đối với bọn quan tham, lại nhũng, người Việt mặc dù sau lưng rất "Khinh", chẳng lời nào nói hết, nhưng trước mặt thì rất "Sợ", và phải làm ra vẻ rất "Kính".
Mà bọn quan tham, lại nhũng cũng vậy, đối với dân thì chúng viết trong hiến pháp ra vẻ rất "Kính", rất "Sợ", nào là "đại diện trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, giai cấp nông dân, đội ngũ trí thức, nhân dân lao động và cả dân tộc"; nào là "gắn bó mật thiết với nhân dân, phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân dân"; nào là "của dân - do dân - vì dân"; nào là "dân biết - dân bàn - dân làm - dân kiểm tra"... vv... và... vv..., mà kỳ thực là rất "Khinh", chẳng lời nào nói hết.
Cả xã hội Việt Nam đều "sống trong dối trá" như vậy, từ thần quyền cho đến thế quyền, từ thế quyền cho đến thần quyền...
Lộn xà ngầu... !!!...
Dân Việt, những người chủ thật sự của đất nước, cần phải làm gì để cho bọn quan tham, lại nhũng trở thành những "công bộc", biết "Kính Trọng" "Công Dân"... !?... !?... !?...
FB: Canh Le
No comments:
Post a Comment