Sunday, February 24, 2013

Biết Sống Thì Thảnh Thơi

TIẾNG CHUÔNG

Thích Tánh Tuệ

https://sphotos-a.xx.fbcdn.net/hphotos-ash3/c38.0.403.403/p403x403/480942_10200465574501264_1684120765_n.jpg

Tiếng chuông như lời Phật
Gọi hồn con trở về
Giữa dòng đời tất bật
Giữa muôn ngàn u mê.

Tiếng chuông lời Bồ Tát
Suối mát ngọt tình thương
Tiếng dịu dàng thanh thoát
Đồng vọng chốn thiên đường.

Chuông ngân dài buổi sáng
Ấm áp cả núi đồi
Băng qua nghìn sông suối
Chuông gọi đời xa xôi..

Ngân nga lời nhắc nhở
Tâm tưởng hoài phiêu linh
Nhẹ nhàng tìm hơi thở
Quay về lại chính mình.

Tiếng chuông như tình Mẹ
Ôm ấp con vỗ về
Con ơi! đừng rong duỗi
Nỗi đau đời lê thê…

Chuông từ còn vang mãi
Giữa trần thế sương mù
Lay gọi người say
mộng
Thức giấc đời âm u …

Biết Sống thì thảnh thơi…

Không biết sống thì hết hơi
Ta nương tựa vào trời
Trời khi mưa, khi nắng
Ta nương tựa vào trắng
Trắng hết trắng thì đen
Ta nương tựa vào em
Em hết còn thì mất
Ta nương tựa vào ta
Người bạn đời duy nhất.

Đổi thay là bản chất
Của vạn hữu trên đời
Hạnh phúc từ nội tại
BIẾT SỐNG thì thảnh thơi.

Bodhgaya Jan 30.2013

Photo: Thiên Hương:  Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa  Hỏi mình, mình có quên buồn hay không  Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời  Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du  Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều  Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta  Hỏi trời, hỏi đất bao la  Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an… Bodhgaya monk : '' Đâu cần phải hỏi.. bao la Bình an Phật tính trong ta xưa.. giờ! Chỉ ta không biết, không ngờ... '' Ngày đêm chung sống, hững hờ, cách xa. Vô minh là.. lỗi tại ta? Tuệ tri, về lại quê nhà, trạm nhiên.. '' Mô Phật ( *__* )

Thiên Hương:

Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa
Hỏi mình, mình có quên buồn hay không
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du
Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều
Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an…

Bodhgaya monk :

” Đâu cần phải hỏi.. bao la
Bình an Phật tính trong ta xưa.. giờ!
Chỉ ta không biết, không ngờ… ”
Ngày đêm chung sống, hững hờ, cách xa.
Vô minh là.. lỗi tại ta?
Tuệ tri, về lại quê nhà, trạm nhiên.. ”

BỞI LÀ CÕI TẠM THÔI.

Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại

Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ

Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng

Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng

Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội

Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó

Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.

VỘI

Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã…, rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.

Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
” Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…

Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
” Hỏa trạch ” bước ra, dứt não nề….

Nguyễn Văn Anh chuyển bài

http://banmaihong.wordpress.com/2013/02/23/biet-song-thi-thanh-thoi/

No comments:

Post a Comment