Kỷ niệm Thầy (Sư Bà Hải Triều Âm) cho 4.2.ÂL (2006)
Từ bỏ tham sân si
Không chiều theo sân giận(chấp nhận và cảm thông) tâm sẽ an tịnh bình an. Thánh nhân tuyên bố: thế là việc cần làm đã làm xong. Với chúng ta việc này còn xa lắm. Nhưng hành trình ngàn dậm phải bắt đầu bằng bước đầu tiên.
Hãy tha lỗi, đừng nuôi dưỡng 1 phiền não nào. Đừng bận lòng đến 1 trái ý nào. Đời sống ngắn ngủi. Rồi ai cũng chết, chúng ta sống chẳng được bao lâu nên cần sống tốt đẹp.
Bệnh tật là cơ hội phát triển đức nhẫn nại. Dù không nói được miệng vẫn gắng tươi cười, tâm vẫn quyết định từ bi. Bằng cách này giúp cho mọi người an vui trong hiện tại. Vui vẻ chấp nhận bệnh tật thì cuối cùng sẽ vui vẻ ra đi.
Hiểu rõ thế gian vô thường, ta thấy được chân lý của cuộc đời. Biết ơn lòng tốt của mọi người, ta thương yêu cha mẹ sâu đậm hơn. Khiêm tốn kiên nhẫn, quý trọng, hòa hợp với mọi người chung quanh.
Thân nằm bệnh, tâm vẫn giữ chánh niệm bằng hơi thở. Hoặc rải từ bi bằng cách niệm niệm nguyện cho tất cả chúng sanh an vui. Người trí tuệ chịu cơn đau của bệnh hoạn như vậy là đang đi con đường về Niết Bàn ngày mai.
Cố gắng giữ sự tha thứ làm hàng đầu. Nước mắt cùng mặn. Máu cùng đỏ. Đang cùng ở trong vô minh luân hồi. Nên từ bi thông cảm để huynh đệ cùng an vui.
Con bò cạp bị rớt trong nước. Một người đưa tay vớt, bị nó kẹp. Loay hoay thế nào bò cạp lại bị rớt xuống nước. Người lại vớt, lại bị kẹp. Làm sao ngu thế? Đã bị kẹp mà còn vớt? – Thưa bản chất của bò cạp là kẹp. Bản chất của người là cứu vớt. Từ bi dù bị đáp bằng tệ bạc vẫn tha thứ không phiền trách. Nhưng từ nay sáng suốt hơn, dùng cành lá để cứu vớt. Không bị kẹp, sẽ còn cứu giúp bò cạp vào những dịp khác.
Cố gắng vun bồi Từ Bi thì tông phái, mầu da, chủng tộc v.v. đâu có thể phân chia. Thành kiến, ích kỷ, sợ hãi… sẽ tiêu tan. Từ bi hàn gắn các vết thương cho dù chưa hoàn toàn. Ta vẫn hài lòng vui vẻ vì ta đã cố gắng.
Không gì quý hơn là vâng lời Phật dạy: giữ tâm trong sạch từ bi. Giữ giới sát sanh, tôn trọng sanh mạng, yêu mến và bảo vệ sự sống./.
Đây là bài viết bằng tay của Sư Bà Hải Triều Âm.
No comments:
Post a Comment