Sáng nay, 16/2/2014, trên bờ Hồ Hoàn Kiếm mới sáng sớm đã có một đám đông người tụ tập. Ban đầu cứ nghĩ mấy người này hẹn nhau ở đây để cùng tham gia “lễ hội Xuân Hồng” hiến máu cứu người. Thế nhưng, sự thật thì không phải thế.
Cũng đeo băng rôn đỏ, thế nhưng lại không phải là băng rôn của những người đi hiến máu. Đám người này đeo băng rôn đỏ “nhân dân không quên 1979-2014”; trên tay còn cầm hoa cúc trắng với băng đen ghi dòng chữ “17/2 nhân dân không quên”.
Hiếu kì, thế là lân la hỏi chuyện mấy người dân xung quanh xem thử mấy người kia định làm gì, nhưng thật thất vọng khi câu trả lời nhận được chỉ là không biết. “quan tâm gì cái lũ dở hơi ấy cháu, toàn bọn vớ vẩn ấy mà”, “ôi dào, bác chả quan tâm”, hay phũ phàng hơn là những câu trả lời kiểu “bọn này chắc bị điên thôi, để ý làm gì cho mệt người”.
Thế nhưng khổ nổi, tính tò mò nó không chịu để yên, nhảy luôn vào hỏi mấy kẻ đeo băng đỏ kia cho nó rõ rang, khi đó mới tá hỏa ra lí do rất đỗi hào hùng: “chúng tôi hôm nay tổ chức làm lễ tưởng niệm cho những con người đã hy sinh trong trận chiến biên giới phía Bắc 17/2/1979”. Sách lịch sử lớp 12 có viết về cuộc chiến này, vì vậy nên khi nghe tới tôi cũng không mấy lạ lẫm, nhưng thắc mắc là không hiểu tại sao lại bày ra cái trò tưởng niệm này. “Một cuộc chiến có tới hơn 60000 người đã hy sinh mà lại bị Đảng bưng bít thông tin, Đảng không tổ chức kỉ niệm thì nhân dân chúng tôi tổ chức kỉ niệm”.
Xin thưa, Việt Nam đã trải qua hàng trăm cuộc chiến tranh lớn nhỏ, hy sinh, mất mát đã quá nhiều, máu xương của các anh hùng ngã xuống đã thấm đỏ cả vùng đất Tổ Quốc. “Nhân dân không quên”, đúng vậy, tội ác của bọn giặc cùng với những hy sinh mất mát mà dân ta đã bỏ ra thì không bao giờ có thể quên. Thế nhưng, để thể hiện long biết ơn không phải là bằng cách kéo nhau xuống đường và gây rối. Hằng năm, đất nước ta dành ra ngày 27/7 là ngày thương binh liệt sỹ để tưởng nhớ công lao của những người con đã cống hiến cuộc đời mình cho bình yên và hạnh phúc nhân dân, vậy thì tại sao lại còn kêu gọi tưởng niệm vào ngày này nữa chứ? Nếu như cứ một cuộc chiến lại có một ngày tưởng niệm, vậy thì thử nhẩm tính xem trong 1 năm ở nước ta có biết bao nhiêu ngày được dành ra để làm lễ tưởng niệm?
Một ngày chỉ có 24h thôi, mà ta sống đâu chỉ vì quá khứ, còn vì hiện tại và tương lai nữa cơ mà, vậy thì tại sao không để cho quá khứ ngủ yên đi? Tại sao lại cứ phải bới móc quá khứ lên mãi làm gì?
Thiết nghĩ, thay vì việc sáng nay tụ tập làm lễ tưởng niệm- thực chất là biểu tình làm loạn, mà hãy dành thời gian ấy để đi tham gia vào lễ hội Xuân Hồng- hiến máu cứu người còn ý nghĩa và thiết thực hơn nhiều, lại hợp với tuyên ngôn “vì nước vì dân” nữa chứ!
Nắng Hạ
No comments:
Post a Comment