Nếu tôi là công bộc của nhân dân cần lao thì tôi không ngần ngại bắt sửa ngay cái băng rôn này vì nó không đúng với thực tế.
Vì sao?
Có những người học hành rất ít nhưng người ta đi đứng nói năng hành xử ra dáng con người văn minh, ngược lại nhiều con hai chân học cao chót vót nhưng hành xử nơi công cộng không khác lão nông lúa nước mấy trăm năm trước.
Để ép con người vào khuôn khổ văn minh thì phải oánh vào túi tiền hoặc mông đít.
Đừng có thấy đường phố Âu - Mỹ sạch trơn mà cho rằng dân họ văn minh tự giác, gìn giữ nhé. Đằng sau cái sạch sẽ văn minh ấy là một rừng luật chặt chẽ, ai vi phạm thì bị phạt cho thủng túi, đố dám tái phạm.
Văn hóa Hip- hop toàn cầu lên ngôi, ở đâu cũng thấy nhan nhản mấy hình nghệch ngoạc của dân Hip hop tương bừa lên tường. Việt Nam ta thì chả cần đến Hiphop, ba cái "rút hầm cầu", "thông cống nghet", "trị yếu sinh lý ", "trị bệnh trĩ gia truyền "...đã oanh tạc thảm thương trụ điện tường rào rồi. Singapore thì miễn nhiễm với nền hội họa Hiphop. Tất nhiên ngoài phạt nặng Singapore còn có hình phạt nện roi vào mông kẻ vi phạm nữa.
Thế, dân nào chả như nhau, muốn dân hành xử văn minh thì thì cứ phết roi vào đít hay oánh vào túi tiền nhưng dân ta cứ tưởng dân Tư bản nó văn minh lắm, tự giác lắm. Ngộ nhận này là do những con hợm có tí tiền đi du lịch nước ngoài về rồi hễ mở mồm ra là 3 chữ "ở nước ngoài .." dính trên mép. Cuồng tư bản giàu mạnh, thần thánh phương Tây nhưng các con hợm biết người ta trị dân thế nào để mà lên tiếng đóng góp cho chính Phủ ta. Việc duy nhất con con hợm làm được là bai bải bốc người ta ("nước ngoài") lên mây rồi chê các ông lãnh đạo cộng sản bất tài.
Ở xứ Việt này thì đánh vào đít hay túi tiền rất khó thực hiện tới nơi tới bến vì đã có sẵn một dàn đồng ca "Cộng sản Hà Nội vi phạm nhân quyền" chờ sẵn (gọi là Thập diện Mai phục). Ấy là chưa kể có cả một cộng đồng mệnh rất dễ đắng nội tạng khoái a dua theo dàn đồng ca kia lên án chính quyền. Thử hình dung đi, giả thử một thanh niên tè bậy ở Hà Nội hay Sài Gòn bị phạt 5 triệu và 20 roi vào mông đít xem, cộng đồng mệnh không đắng lòng thốn mề mới lạ.
Tình hình bi đát vậy nhưng không hẳn tuyệt vọng vì dân ta có một thứ khác biệt với thiên hạ: Vô cùng sĩ diện. Dân ta thường bỏ tiền "nâng cao sĩ diện" là chuyện được bàn tán đến nát bét rồi. Tôi không cần nhắc lại. Ngược dòng thời gian, nước ta đã từng có một chiến dịch đánh vào sĩ diện người dân trên quy mô toàn quốc. Sau Cách mạng tháng Tám các cụ nhà ta tuyên chiến với giặc đói và giặc dốt, 92% dân số mù chữ là hiện trạng nhức nhối. Chiến dịch xóa mù thành công rực rỡ nhưng bà con đừng nghĩ bần nông xứ ta tự giác cắp đèn dầu đi học xóa mù nhé, cán bộ vận động rát cả mồm, khô nước bọt mà hiệu quả không bao nhiêu. Còn nhớ các bác Việt Minh chơi chiêu phân loại người đi chợ. Các bác dựng lên hai cổng vào chợ: cổng Sáng dành cho người biết đọc, cổng Tối dành cho người mù chữ. Ai đọc được dòng chữ cán bộ đưa ra thì hiên ngang tiến vào chợ, sĩ diện cao phết.
Các cụ nhà ta diệt giặc dốt bằng cách đánh vào sĩ diện thành công vậy tại sao bây giờ chúng ta không xây dựng nếp sống văn minh bằng cách đó?
Bà con hãy thôi chỉ trích, chặt chém cái ông nào viết băng - ron (ảnh) đi, hãy cùng động não hiến kế cho chính quyền.
Nên nhớ là chúng ta làm vì chính chúng ta đây chứ không phải vì chính quyền. Nhìn đường phố nhếch nhác thiên hạ họ chê "người Việt Nam" chớ họ có chê "chính quyền Việt Nam" đâu.
Bảo Bình
No comments:
Post a Comment