Wednesday, January 21, 2015

TỘI ÁC ĐANG BIẾN THÀNH CÔNG TRẠNG

Ở thế kỷ 20 không ít lần trong lịch sử nước ta, xuất hiện cùng lúc nhiều kẻ thù. Ngoại xâm và nội phản cấu kết với nhau, chúng đều là kẻ thù chung của dân tộc. Hàng chục năm, triệu triệu người Việt Nam chân chính đã phải chiến đấu hết mình để lật đổ bọn chúng, ấy vậy mà ngày nay, nhân dịp đổi mới, nhiều kẻ muốn bóp méo, xuyên tạc lịch sử, biến tội ác thành công trạng dưới vỏ bọc hòa hợp hòa giải dân tộc.







Nhớ lại năm 1940, Nhật nhảy vào Đông Dương, quân Pháp và binh lính người Việt theo Pháp, đã bị chết dưới họng súng của quân Nhật. Pháp đã bán đứng Đông Dương cho Nhật, nước ta lâm vào họa một cổ hai tròng

Sau hiệp định Pari 1973, Mỹ phải rút quân khỏi Việt Nam, lược lượng Việt Nam cộng hòa “một mình” đối chọi với quân giải phóng. Mỹ - Trung cấu kết với nhau. Nhân cơ hội đục nước, bọn bành trướng Trung Quốc thả câu, tiến đánh Hoàng Sa. Bọn cướp nước dành lấy Hoàng Sa, bọn bán nước tháo chạy và chết dưới họng súng của quân Trung Quốc. .Lúc đó Hoàng Sa cũng như nhiều vùng đất khác ở miền nam từng nằm trong tay Mỹ - ngụy. Lính VNCH chiến đấu cho chủ Mỹ bị chết tại Hoàng Sa bởi quân Trung Quốc cũng là chuyện thường tình, vì cùng lúc chúng phải đối phó với 2 kẻ thù là Trung Quốc và quân giải phóng Việt Nam. Chúng chết ở Hoàng Sa cũng giống như chết ở Quảng Trị hay Tây Nguyên thôi. Nếu chúng không chiếm giữ miền nam thì đâu có cảnh 21 năm cả dân tộc phải lăn mình trong bom đạn để dẫn tới sự hi sinh của hàng triệu người vô tội. Nếu chúng không chiếm giữ Hoàng Sa thì chắc gì quân Trung Quốc đã dám đem quân nuốt chửng như năm 1974. Và sự thật nếu quân giải phóng tiến đánh Hoàng Sa thì lính VNCH cũng không có con đường sống.

Bọn lính người Việt làm việc cho ngụy quân, kể cả quân Pháp và quân Mỹ, bị chết dưới họng súng của quân Nhật và quân Trung Quốc là giống như nhau. Đó là cái chết của những thân phận lính đánh thuê, phục vụ cho mục đích của ngoai xâm, phục vụ cho chế độ phản động mà Pháp hoặc Mỹ nặn ra để làm tay sai cho chúng. Những cái chết đó đáng bị nguyền rủa, đáng bị lãng quên vì nó đã chết cho sự phản quốc và phản bội dân tộc.


Trớ trêu thay, những năm qua, nhân dịp đổi mới, sự xuyên tạc lịch sử đã lên ngôi. 21 năm chiến đấu để giành thống nhất, nay lại tôn vinh những kẻ tham gia chia cắt, phản bội, bắn vào dân tộc. Người ta thật ấu trĩ khi nhìn nhận sự thật lịch sử, chỉ biết nhìn một điểm mà không có mắt để nhìn cả một giai đoạn chiến tranh. Mấy chục năm qua không hề dám nhắc đến cái chết của lính VNCH tại Hoàng Sa, thì nay bỗng dưng kêu gọi vinh danh tưởng nhớ tri ân rầm rộ… đặt ngang hàng cùng những người lính hải quân nhân dân Việt Nam hi sinh vì chủ quyền biển đảo quốc gia. 

Thời gian đang trôi qua, những người từng tham gia quân đội hay chính quyền Sài Gòn vẫn được sống bình yên trong đất nước mà họ đã một thời phản bội, như thế là tốt lắm rồi. Cách mạng không giơ lên đặt xuống vì quá khứ phản quốc xấu xa của họ là tốt lắm rồi. Đằng này lại kêu gọi vinh danh, ghi khắc công ơn, tri ân, giúp đỡ... Hình như người ta đang cố tình hiểu sai về lịch sử dân tộc hay đang âm mưu , ảo tưởng vào một tương lai sắp đến? Cho dù hòa hợp dân tộc là một điều đáng quý, nhưng không phải vì vậy mà lẽ phải bị bẻ cong. Cuộc kháng chiến chống Mỹ thắng lợi, “Mỹ cút” “ngụy nhào” là điều tất yếu. Bọn bán nước phải theo chân ngoại bang tha phương cầu thực cũng chẳng có gì là lạ. Người dân Việt Nam chân chính bước ra khỏi chiến tranh với tư cách là người chiến thắng. Ngoại xâm và nội phản đã bị đánh bại. Ở đây không có nội chiến nên đừng bao giờ nhắc tới hòa giải dân tộc. Chỉ có xâm lược và chống xâm lược, chính nghĩa và phi nghĩa, yêu nước và phản quốc. Những kẻ phản quốc từng rước tây về giày mả tổ, muốn được sống bình yên thì hãy biết ăn năn hối cải để hòa hợp trong lòng dân tộc. Hòa hợp chứ không phải là hòa giải. 

Bọn phản quốc không xứng đáng được gọi là người Việt Nam chân chính, chứ đừng nói là đem ra vinh danh, tri ân tưởng nhớ. Những phát ngôn, kêu gọi, tuyên bố của một số quan chức Việt Nam đã đi ngược lại với sự thật lịch sử, xúc phạm anh linh những anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống và lớp lớp người Việt Nam đã cống hiến xương máu công sức trong sự nghiệp giữ nước. Cho dù họ có là quan chức cấp gì, làm việc trong Đảng, quốc hội, chính phủ hay trong ban ngành nào, nhưng mở miệng phát ngôn kêu gọi vinh danh tri ân lính VNCH – con đẻ của Mỹ tại miền nam, đều là sự xuyên tạc quá khứ, đều là sự phản bội lịch sử dân tộc.

Chủ trương của Đảng và nhà nước là hòa hợp dân tộc để đoàn kết toàn dân, chứ không phải đi bóp méo lịch sử, xuyên tạc vấn đề, vinh danh kẻ thù. Ai đã ngã xuống để các vị đi vinh danh những kẻ đánh thuê cho chế độ phản động? Hàng triệu cựu chiến binh, thanh niên xung phong, dân công hỏa tuyến… đã góp công sức, máu xương, làm nên chiến thắng, nay đang sống giữa đời thường trong nhân dân rộng lớn, chưa đòi vinh danh, cớ sao lại đi vinh danh lính VNCH? Sao không vinh danh lính ngụy theo Pháp luôn? Ngày mai sẽ còn muốn vinh danh những gì hơn thế nữa?

Mọi người hãy đọc lại phát ngôn của một quan chức ngoại giao Việt Nam: “ Những sĩ quan binh lính VNCH trong lực lượng hải quân, đã xả thân vì nghĩa cả, đã hi sinh vì chủ quyền biển đảo thiêng liêng của đất nước. Họ là những người con ưu tú của dân tộc Việt Nam. Chúng ta phải vinh danh. Chúng ta phải ghi nhớ công ơn của họ…” 

Nghe thật nực cười cho đầu óc của những vị tai to mặt lớn, “xả thân…hi sinh vì chủ quyền biển đảo..” ư? “Những người con ưu tú của dân tộc Việt Nam” ư? “phải vinh danh…phải ghi nhớ công ơn” ư? Công ơn gì vậy? Hãy nghĩ trước khi nói và đừng để người dân phải hỏi lại: vinh danh ai? Vinh danh cái gì? Vinh danh cái đó để làm gì?

Mới 40 năm thôi, sự thật vẫn còn đây, đừng kêu gào, cổ xúy cho sự biến tướng, đừng biến tội ác hôm qua thành công trạng hôm nay. Dù có tài ngụy biện đến đâu thì chân lý vẫn không bao giờ thay đổi . Hãy lên án, tẩy chay tất cả những lời nói và hành động vinh danh lính VNCH ở mọi nơi, mọi hoàn cảnh, mọi thời gian, để bảo vệ chính nghĩa. Diễn biến hòa bình đang phất phới trước mắt chúng ta.

An Nam
 

No comments:

Post a Comment