Trong cái xã hội xô bồ đầy hỗn độn này, báo chí thi nhau bẻ cong ngòi bút thì giữa nghị trường Quốc hội xuất hiện một con người mà tôi thật sự đáng kính phục. Đó là đại biểu Quốc hội Hoàng Hữu Phước.
Vì sao tôi nói kính phục?
Trước hết ông Hoàng Hữu Phước không phải là đảng viên, bản thân ông ấy từng là người từng sống dưới chế độ cũ nhưng những việc ông phê phán các nghị gật kia đều là mục tiêu bảo vệ đảng cả, nếu người trong đảng mà đứng lên nói chuyện bảo vệ đường lối chủ trương thì ắt sẽ có người nói là "ăn cây nào rào cây đó" nên tiếng nói của họ không khách quan, còn những người họ không ở trong đảng thì tiếng nói của họ sẽ không ai bắt bẻ hay vặn vèo được cái gì hết.
Cái đáng kính thứ hai
Ông xuất thân từ thành phần không có gì gọi là “dòng dõi” cả, ông làm nghề tư do, dạy học và kinh doanh, ông không phải là đảng viên, là viên chức trong Chính phủ, ông không có cơ hội ngồi mát ăn bát vàng hoặc chấm mút để mà đầu tư cho chức nghị sỹ khác. Nhiều vị đại biểu gần đây ăn lẻo nói leo chửi ông Hoàng Hữu Phước nhưng không tự xem lại mình đi, tôi dám cả rằng những vị đó ra khỏi cơ quan nhà nước thì chết đói ngay. Vì chả ai tuyển dụng những loại công thần như thế.
Ngoài đời ông Hoàng Hữu Phước nói chuyện rất chậm rãi, khúc chiết, rành mạch, hiểu biết rất rộng vì học hành bài bản và cọ sát thực tế tóm lại rất hiền lành, nhưng có lẽ ông chỉ hiền với người hiền, còn với người thủ đoạn, âm mưu, và khi ông biết tỏng họ đang phục vụ cho ai, nhóm lợi ích nào phe nào, nếu đi ngược với ích nước lợi dân thì ông Hoàng Hữu Phước không khoan nhượng, phang tới bến. Ông là người theo đạo Phật ông liễu ngộ chữ dũng vì trong đạo Phật dạy có bi, trí và cả dũng. Bi là tâm, trí là ý và dũng là hành.
Trong Quốc hội hiện nay không thiếu những đại biểu xem cái chức đại biểu nhân dân để làm màu mè, đánh bóng cho sự nghiệp của họ. Quốc hội ta phải thay đổi, nhưng thay đổi theo chiều hướng tốt, các nghị sỹ, đại biểu nhân dân, cũng phải trong sạch, là viên chức phải liêm chính là doanh nghiệp làm ăn đàng hoàng, có kiến thức sâu rộng, hình thành những nhóm chuyên trách toàn tâm toàn ý xây dựng luật cho phù hợp và tất nhiên không bao giờ rời xa mục đích và lý tưởng định hướng XHCN. Không định hướng đúng, nước chúng ta sẽ loạn, loạn và loạn, hể đã loạn rồi thì đừng hòng hoàn thiện Tư Bản để tiến lên một tầm vóc mới thục hiện giấc mơ "đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành " được chữa bệnh khi ốm đau, dù còn nghèo nhưng công bằng và dù sống ở đâu làm gì vẫn tự hào mình là người Việt Nam, thuộc về Việt Nam.
Tất nhiên cách hành văn của ông Phước tuy hơi rối rắm, ngôn từ bồ bã kiểu dân dã nên thường bị bọn kền kền khai thác triệt để nhằm tấn công ông ấy. Nhưng chúng càng cay cú điên tức thì ông ấy lại càng cao hơn một bực. Ở đời cũng vậy, đánh giá đúng sai chưa hắn là số đông mà cần phải có thời gian trải nghiệm thực tế thì mới nhận ra "ai là kẻ tiểu nhân, ai là người chính nhân quân tử"
Bản thân tôi dù sao cũng ủng hộ ông ấy dám đứng lên phê phán những phát ngôn "hàm hố" của những vị đại biểu khác lợi dụng cái mác đảng viên, đại biểu đứng giữa nghị trường hành họe tổ chức.
Linh Nguyễn
No comments:
Post a Comment