Kim Dung là một thợ viết hạng nặng chuyên mảng kiếm hiệp, hắn đẻ ra khá nhiều nhân vật cá tính đặc dị đến mức thành huyền thoại. Trong các nhân vật đặc dị ấy có một nhân vật siêu đặc dị là thằng Vi tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo là nhân vật không cha, được mẹ sinh ra và nuôi lớn ở động gái. Tất nhiên trong một môi trường như rứa thì nó phải ma lanh, điếm đàng, đá cá lăn dưa. Số phận đưa đẩy Vi tiểu Bảo vào chính trị. Và bất ngờ thay, bản lĩnh lưu manh, lọc lõi hắn tích lũy được từ động điếm lại phát huy hiệu quả chốn quan trường, hắn thành công rực rỡ, chỉ trong vòng vài năm hắn lên tới tước công.
Tuyệt chiêu của Vi Tiểu Bảo thì nhiều lắm nhưng tổng kết được hai điểm đặc sắc
1. Chia chác quyền lợi.
Vi tiểu Bảo nắm tâm lý phàm nhân rất rõ. Ai cũng có lòng tham và chẳng chịu làm gì không công cả. Vi tiểu Bảo luôn chia chác một ít lợi ích cho mỗi người khi hành động, có khi là vài tờ ngân phiếu, có khi là hứa hẹn sẽ tâu vài lời tốt đẹp để vua thăng chức cho đương sự. Thế, các phàm nhân cứ gọi là cong đít phục vụ hắn.
2. Dùng tiền tạo hỗn loạn.
Một cảnh thường thấy trong truyện là mỗi khi Vi tiểu Bảo bị truy sát, hắn cứ móc tiền vứt tung tóe. Thiên hạ bu vào nhặt, chen lấn dẫm đạp nhau thành một đám đông hỗ loạn cản bước kẻ truy sát. Vi Tiểu Bảo thoát êm ru
Đảng ta miệt mài làm dân vận, đấu tranh trên mặt trận tư tưởng, luôn nhắc nhở quần chúng về thứ gọi là "diễn biến hòa bình". Thực ra thù địch muốn "diễn biến hòa bình" để phá sập chế độ hiện tại của nước ta thì nó cũng làm hai điều như thằng lưu manh Vi tiểu Bảo mà thôi.
Đồng tiền được sử dụng cách nào để tạo ra hỗn loạn dễ nhất? Chỉ việc mua đứt truyền thông là xong. Truyền thông là gì? Là báo chí, truyền hình, phát thanh ...những thứ đập vào tai vào mắt người dân hàng ngày. Truyền thông hỗn loạn tất yếu là lòng người dao động hoang mang, chia năm xẻ bảy nghi kị lẫn nhau, xã hội sẽ rối nhùi. Đây là lý do tại sao Âu - Mỹ luôn kêu gào tự do báo chí cho những nước trong tầm ngắm của họ. Tự do báo chí một cách hoang dại thì dễ mua, dễ thao túng thế thôi. Ngay khi đặt đít lên ghế Tổng Thống, Vladimir Putin đã nhận ra nguy cơ này. Ông siết chặt quản lý truyền thông. Và nước Nga có hẳn cái luật cấm xuyên tạc lịch sử. Và cho tới ngày hôm nay Phương Tây vẫn chửi Putin "giết chết tự do ngôn luận "
Ở bất kỳ quốc gia nào cũng vậy, mỗi khi có biến động chính trị người dân luôn là đối tượng chịu tác động trực tiếp theo hai xu hướng:
Nếu chính thể mới là tốt đẹp, tất nhiên chất lượng sống của người dân sẽ được cải thiện. Nhưng sẽ là rất lâu bởi vì kinh tế, giáo dục, phúc lợi xã hội, nhân quyền ...là thứ cần thời gian rất lâu để xây dựng.
Nếu chính thể mới là xấu hay không phù hợp thì thôi rồi, ăn ngay quả đắng. Xe lên dốc thì chậm chứ tuột dốc thì nhanh lắm, hỏng máy, đứt phanh thì tuột cái vèo.
Những nhơn sĩ - chấy thức, chính khách thì không phải là quần chúng. Bất luận chế độ mới thế nào, họ vẫn có được quyền lợi: lãnh đạo đảng phái, lực lượng chính trị, gia nhập "chính phủ lâm thời", làm dân biểu , làm nghị viên....gọi là "đục nước béo cò ". Mảnh vụn quyền lực thời kỳ "hậu cách mạng" là thứ quyến rũ nhơn sĩ - chấy thức, chính khách làm họ hăng say, năng nổ ghi điểm với ông chủ thực sự của "cách mạng màu".
Thế đấy "diễn biến hòa bình" nghe rất hoành tráng vĩ mô nhưng thực chất là hai tuyệt chiêu lưu manh của Vi Tiểu Bảo mà thôi.
Hoàng Trường
Hoàng Trường
No comments:
Post a Comment