Sunday, April 13, 2014

THẤT HỌC VÀ THẤT ĐỨC



Đến giờ này vẫn còn những tên chống cộng cực đoan (CCCĐ) cãi cùn cãi cố rằng dioxin mà Mỹ rải xuống Việt Nam không độc, thậm chí còn không tin vào mức độ ô nhiễm dioxin khủng khiếp ở Việt Nam. Chắc chúng nghĩ dioxin rải đều trên khắp từng mm vuông lãnh thổ của đất nước ư? 


Đây là một số thông tin để khai sáng cho đầu óc thất học của chúng: trong 10 năm, từ 1961 đến 1971, của Chiến tranh Việt Nam, quân đội Mỹ đã rải hơn 18,2 triệu gallon chất độc da cam với thành phần chứa dioxin xuống hơn 10% diện tích đất ở miền Nam Việt Nam. Do nó có chứa chất Dioxin - nguyên nhân của nhiều bệnh như ung thư, dị dạng và nhiều rối loạn chức năng ở cả người Việt lẫn các cựu quân nhân Hoa Kỳ nên chất độc da cam tồn tại rất lâu trong môi trường cũng như trong cơ thể con người và động vật. Nó có thể di truyền trong cơ thể con người qua nhiều thế hệ. Đây chính là tác nhân chính của nhiều trường hợp dị dạng của những người từng tham gia chiến tranh tại Việt Nam và cả con cháu của họ. Hậu quả của chất da cam vô cùng to lớn, làm nhiễm độc và tàn phá hàng triệu hécta rừng và đất nông nghiệp. Nhiều người cho rằng ngoài tác hại cho môi trường, hóa chất này còn gây hậu quả trầm trọng cho tính mạng, sức khỏe của nhiều người Việt, thậm chí tới các thế hệ sinh ra sau chiến tranh. 



Hiện nay, ước tính có khoảng 4,8 triệu người Việt Nam bị nhiễm chất độc da cam/dioxin, sống tập trung tại các tỉnh dọc đường Trường Sơn và biên giới với Campuchia. Hàng trăm nghìn người trong số đó đã qua đời. Hàng triệu người và cả con cháu của họ đang phải sống trong bệnh tật, nghèo khó do di chứng của chất độc da cam. Viện sĩ Viện Hàn lâm Y học Nga Xofronov Ghenrik Alexandrovich và Giáo sư Rumax Vladimia Xtepanovich, đồng Tổng Giám đốc Trung tâm Nhiệt đới Việt-Nga đã khẳng định rằng hậu quả về mặt y sinh học của chất độc da cam đối với con người và môi trường sinh thái là rất nghiêm trọng, vì điôxin là chất độc nhất mà loài người đã tổng hợp được. Qua kết quả nghiên cứu trong 18 năm của Trung tâm nhiệt đới Việt-Nga, các nhà khoa học kết luận rằng chất độc da cam đã gây ra hậu quả y học và sinh học lâu dài đối với sức khoẻ con người, không những đối với các cựu chiến binh Việt Nam đã từng tham gia chiến tranh, mà còn cả thế hệ thứ 2, thứ 3 là con em của những người đã bị phơi nhiễm. Thậm chí, cả những trẻ em sống trong vùng bị nhiễm chất độc hoá học cũng có biểu hiện bệnh lý. Chất da cam/điôxin đã có ảnh hưởng về di truyền sinh thái, đặc biệt gây ra tình trạng sẩy thai, lưu thai hoặc có con bị dị tật bẩm sinh ở phụ nữ bị nhiễm đioxin. Cũng theo hai nhà khoa học Nga này, tác động lâu dài của chất độc da cam/điôxin không chỉ có 20 năm, mà có thể lên tới trên 100 năm. Số người bị ảnh hưởng của chất độc này cũng không chỉ dừng ở 4,8 triệu người mà có thể là hàng chục triệu người.

Còn về mức độ thất đức thì việc đòi Mỹ ném bom hạt nhân xuống đất nước để sát hại chính dân tộc mình đã thể hiện ra điều đó. Báo chí Pháp đã từng cảm thấy ghê tởm Nguyễn Văn Thiệu khi kêu gọi Mỹ ném bom xuống miền Bắc, ngược lại thì cố tổng thống ngụy Dương Văn Minh lúc nghe tin Mỹ định ném bom hệ thống đê điều ở miền Bắc đã phải phản đối: "Làm thế thì giết chết người dân miền Bắc ư?". Vậy mà ngày nay, không những không thấy tác hại to lớn mà dioxin đã gây ra với đất nước, bè lũ CCCĐ không ít tên còn ao ước giá như Mỹ sử dụng vũ khí hạt nhân thì cha ông bán nước của chúng đã không diệt vong. Nixon mà biết được điều này hẳn cũng phải mỉm cười mãn nguyện trên Thiên Đàng vì hồi còn là tổng thống Mỹ, bất chấp sử dụng quyền lực tối đa của mình nhưng Quốc hội Hoa Kỳ không cho phép hắn thực hiện âm mưu bẩn thỉu, hèn hạ và ghê rợn đó.

Có thể thấy rằng cứ mỗi dịp 30-4, bè lũ CCCĐ càng ngày càng trở nên "yêu nước, thương dân" một cách thất học và thất đức hơn vì những lí do quá quen thuộc.

Victor Charlie - CT03

No comments:

Post a Comment