Biến mạng xã hội thành công cụ "đấu tranh dân chủ" hiện đang là thủ đoạn chủ yếu của một số người tự nhận là "nhà dân chủ" để qua đó đưa ra các luận điệu sai trái, xuyên tạc, vu cáo.
Thời gian trước, việc ra tuyên bố hay lập một tổ chức là không dễ, cho nên mấy "nhà dân chủ" phải liên lạc, bàn soạn, thuyết phục nhau. Nay nhờ có Facebook việc thành lập, tham gia, giải tán tổ chức, hội nhóm nào đó của mấy "nhà đấu tranh dân chủ" ở trong và ngoài nước chỉ cần có... vài giây. Vẫn ngần ấy con người, cộng thêm vài anh lớ ngớ bị phỉnh phờ nào đó là sẽ có đủ ban bệ để khai sinh một tổ chức hay một phong trào nghe tên loảng xoảng. Ðó là lý do vì sao mỗi vị này lại có thể tham gia hàng chục tổ chức với "chức vụ" khác nhau, và vì sao một số tổ chức ra đời dù được PR rầm rộ, nhưng không lâu sau lại mất hút, chỉ còn mỗi cái vỏ tồn tại vật vờ trên Facebook. Cũng là lý do vì sao mấy vị "dân chủ" trong và ngoài nước lại đua theo mode "xã hội dân sự" (XHDS) nhằm biến cái nhóm cỏn con của mình thành "tổ chức XHDS", để nay làm diễn viên ở "tổ chức XHDS" này, mai lại thủ một vai ở "tổ chức XHDS" khác, tạo thành "phong trào nhộn nhịp" trên internet, nếu không biết lại ngỡ "phong trào dân chủ xứ Việt" đang vào hồi cao trào, bùng nổ!
Thí dụ, vừa qua tổ chức khủng bố "Việt tân" diễn trò phá đám tại phiên UPR của Việt Nam hồi đầu tháng 2-2014, bầu đoàn tất thảy chỉ có mấy thành viên "Việt tân" nhưng lấy danh nghĩa đại diện tới bảy "tổ chức". Ðược PR rầm rộ nhưng kỳ thực mỗi nhân vật đại diện đó đứng chân trong vài ba cái "tổ chức", chỉ lòe được người không biết, còn người biết chuyện thì nhận ngay ra bầu đoàn "Việt tân" đang... diễn kịch! Bởi vậy điềm tĩnh một chút sẽ thấy, các tổ chức đó cứ như bong bóng xà-phòng, nổ càng to thì tan vỡ càng nhanh, hình như chúng được lập ra theo nguyên tắc đạt "chỉ tiêu số lượng", bất kể bên trong lỏng lẻo, rệu rã thế nào. Hẳn là vì thế với những gì đã diễn ra trên mạng, chính quyền rất ít sử dụng Ðiều 79, Ðiều 88 Bộ luật Hình sự, bởi còn xét xem đó là "anh hùng chém gió" hay kẻ có khả năng gây tý "thiệt hại" nào cho sự vững mạnh của chính quyền? Cho nên các "nhà dân chủ" lại càng có cơ hội lên Facebook ba hoa "chiến đấu với công an"! Mấy kẻ ở hải ngoại và mấy "con bệnh tiềm năng" trong nước thì trầm trồ thán phục, nhưng kẻ cùng hội cùng thuyền thì thấy ngay đồng bọn đang diễn trò gì, nên hễ cứ có cơ hội là dùng Facebook tỏ thái độ chế giễu, coi thường. Mới có chuyện "nhân sĩ" nọ bị một nhân vật có tên BH chỉ mặt vạch tên. Vì một bên vừa muốn lợi dụng vài kẻ hung hăng để làm "lính xung kích" che mũi tên, hòn đạn rồi nấp sau lưng hô "đả đảo", nhưng lại vừa không muốn kẻ bị lợi dụng hung hăng quá mức làm xấu mặt "nhân sĩ", nên mới ví von thế này thế kia. Một bên kia cũng không vừa, vừa bị ví von là tức tốc vạch trần thói đạo đức giả, lại vừa hèn, vừa cơ hội, vừa muốn "ăn trên ngồi trốc", rồi nói thẳng rằng nếu không có kẻ hung hăng ít chữ thì lấy đâu ra danh "nhân sĩ", làm sao được đám "cờ vàng" tôn vinh, làm sao được chính giới phương Tây trọng vọng,...!
Trên thực tế, Facebook không chỉ là nơi hành nghề, mà còn là nơi mấy "nhà dân chủ" thực hành các thủ đoạn ma giáo. Mỗi vị có tới dăm ba cái nick, thậm chí chục cái nick. Ðể phát động một chiến dịch và khiến cho nó ngập tràn Facebook là không khó, nhất là khi có cả đám người từ bên kia địa cầu suốt ngày "chia sẻ" qua màn hình vi tính, cộng thêm khoản mua like, kích bài. Nên không thể kể hết trong một năm có bao nhiêu phong trào được phát động trên internet, nào là tuyệt thực tại gia, tưởng niệm tại gia, biểu tình tại gia, tẩy chay tại gia, phản đối tại gia, đến ký tên vào kiến nghị này, tuyên bố kia. Mỗi phong trào thường trưng lên avatar hình ảnh ra vẻ là có "sức mạnh, số đông" để gây áp lực dư luận trên mạng, tạo ảo tưởng cho nhau, lòe thiên hạ rằng "nhân dân đang chán ghét", "giới trẻ", "giới blogger" thì đang bất bình! Ðể khuếch trương, đầu nậu ở hải ngoại móc ngoặc với BBC, VOA, RFA, RFI, hay mấy trang tin đông người đọc giúp mấy "nhà dân chủ" trả lời phỏng vấn, tường thuật, tự ca ngợi và ca ngợi lẫn nhau. Vậy mà mỗi khi đưa các tuyên bố ồn ào trên Facebook ra thực địa thì rất khôi hài.
Chẳng hạn như phong trào đòi "trả tự do cho BH". Mấy ngày liền nhiều địa chỉ trên Facebook tràn ngập avatar hình ảnh người này mặc áo dài, đeo dải băng, hoa, nhưng hôm ra đến Bờ Hồ thì chỉ lơ thơ vài ba vị, khiến con trai BH trở thành kẻ cô độc. Do đó sau mỗi lần ra thực địa là trên Facebook lại diễn ra màn đấu tố giữa mấy "nhà dân chủ", giữa "dân chủ già" với "dân chủ trẻ". Người nọ nhiếc người kia là "anh hùng bàn phím", "hèn nhát", hoặc to tiếng mắng nhau "không biết cách tổ chức". Tuy nhiên, mỗi khi kéo nhau ra đường, các "nhà dân chủ" thường bị lực lượng giữ gìn an ninh, trật tự ngăn chặn, thế là dù không "được việc" nhưng lại được tiếng là bị "đàn áp", nên vẫn có nguyên liệu đưa lên Facebook để... "báo công"!
Facebook không những giúp họ dễ dàng tìm "đầu mối tài trợ" từ hải ngoại, tham gia tổ chức nọ kia,... mà giúp họ dễ dàng kiếm công ăn việc làm bằng "hành nghề dân chủ". Trước đây, làm admin "nhật ký yêu nước" được 150 đến 200 USD/tháng là đã bị chê ỏng chê eo, nhưng chỉ chụp vài tấm hình biểu tình, khiếu kiện, viết vài bài tường thuật, hoặc xào xáo của nhau, rồi chuyển lên vài trang tin nước ngoài là có tiền sống online. Vài năm trở lại đây, trò làm cộng tác viên cho các trang tin, hưởng lương kèm theo nhuận bút đã lỗi thời, mà phổ biến là "vẽ dự án", lên "kế hoạch giải ngân". Ra mắt hội nọ nhóm kia, hoặc giao lưu, gặp mặt, "hội thảo" và "café nhân quyền" đều phải tổ chức tại nhà hàng, quán café sang trọng, kèm theo có hoa, có pano, phải có năm ba kiểu ảnh chứng thực có tụ tập, nhìn ảnh đếm kỹ chưa tới chục người nhưng cứ nói vống lên thành mấy chục, thậm chí là hàng trăm. Thử hỏi mấy "nhà dân chủ" lấy đâu ra kinh phí cho các "dự án" biểu tình, dã ngoại, tưởng niệm, vì ngoài các phụ kiện như áo phông in logo, tài liệu, pano,... còn là ăn ở, đi lại cho mấy nhân vật được trưng dụng bay từ nam ra bắc, bay từ bắc vào nam? Cuộc phân tranh giữa NPA với PTN, giữa TKTT với NKT và nhiều cuộc khác cho thấy mấy "nhà dân chủ" phải bỏ tiền tổ chức, thuê "quần chúng" từ miền trung ra Hà Nội ra sao, chi cho "dân oan" như thế nào, dẫn đến cãi cọ tiền chia nhiều cấp, tiền bị ăn quỵt. Ðáng chú ý, dù cả tốp ra đường, hay một mình ngồi trong nhà, đứng ở đầu hồi, nấp sau gốc cây thì cũng phải có ảnh. Vô duyên nhất là gần đây, chắc là vì phải "giải ngân", lại không thể khoe khoang "lực lượng" tại hiện trường, mấy "nhà dân chủ" phải trình diễn tại nhà trọ. Họ tập hợp mấy "biểu tình viên chuyên nghiệp" đã nhẵn mặt trên internet ngồi nghe một hai vị ba hoa bị "công an đàn áp, ngăn chặn" rồi coi đó là tin tức, hình ảnh đưa lên Facebook?
Theo dõi "đấu tranh dân chủ trên Facebook" dễ nhận thấy hễ "con bệnh dân chủ" nào lọt vào tầm ngắm của "đại gia" ở hải ngoại lập tức sẽ được PR biến thành hàng "hot", được tôn làm "liệt nữ, anh hùng, viên ngọc quý dân chủ", thậm chí coi như là "anh hùng" dân tộc "tái thế"! Chẳng bao lâu, mấy "con bệnh" này cũng khoe khoang mình đã cán đích "5.000 friend", "được xxxx người theo dõi trên Facebook". Lại có một cụm từ mới được khai sinh trên Facebook là "hot Facebooker" do MNG tự hào khoe. "Hot Facebooker" nghĩa là khi chị ta tung ra bất cứ vấn đề gì trên Facebook lập tức có vài trăm like, hàng trăm comment phụ họa, đối thoại. Nếu chị ta muốn triệt hạ ai, chỉ lôi đối tượng vào cuộc, nhanh chóng tiến công, tiêu diệt bằng các thành viên phe mình. Cùng với khuynh hướng đầu cơ "hot facebooker", các "đại gia" ở hải ngoại còn đầu tư cho các fanpage, blog, trang tin. Sau đó là tổ chức mua like, promote bài, nuôi đội ngũ comment,... biến trang Facebook thành nơi thu hút giới trẻ và cư dân mạng tò mò, thành nơi tuyển chọn, mua chuộc, huấn luyện, tạo dựng các biểu tượng mới, các "hot facebooker" tiếp nối...
Tất nhiên chơi dao có ngày đứt tay. Cái gì cũng có tính hai mặt, đổ tiền của đầu tư tạo dựng "tiếng tăm" cho các "con bệnh" trong nước, song khi các "con bệnh" này thành "danh", lại sẵn sàng quay lại đối đầu với chủ vì ngỡ đầu tư không đồng đều, không tương xứng với thương hiệu, thậm chí tiến công đồng môn vì kèn cựa, vì động chạm thể diện của nhau và hiện tượng "nhà dân chủ" bỏ chủ này đi theo chủ khác là rất thường tình. Nên có kẻ theo "Việt tân" rồi phản lại "Việt tân", có kẻ hôm trước theo Nguyễn Sỹ Bình hôm sau cóm róm theo Ðỗ Hoàng Ðiềm... Qua màn diễn ngày càng sôi động giữa các "con bệnh dân chủ", dư luận hẳn sẽ còn được chứng kiến nhiều màn kịch hấp dẫn từ cuộc đua tranh giành thương hiệu "hot facebooker". Nó không khác cuộc chiến của những kẻ cơ hội, háo danh, hám lợi,... mà đối với họ, lý tưởng dân chủ, tinh thần yêu nước chỉ là vỏ bọc, là cái áo khoác màu mè vừa để kiếm lời vừa để lòe bịp người thiếu hiểu biết. Thế nên, khuynh hướng hoạt động của mấy "nhà đấu tranh dân chủ trên Facebook" hiện nay thường là hướng ra nước ngoài, vận động quốc tế, trước hết để tìm mối giải ngân, sau đó là chuẩn bị sẵn hồ sơ xin tị nạn khi có cơ hội, như trường hợp Nguyễn Chính Kết chẳng hạn!
Nhạn Biển
No comments:
Post a Comment