Đúng!
Không những Việt Nam là một nước nghèo mà còn rất nghèo! Nhưng sống ở trong cái xã hội mà loài người rất thực dụng này để thoát khỏi nghèo đói không phải bỗng dưng mà có được đâu. Và sẽ không có bất cứ phép lạ nào giúp chúng ta, khi thoát khỏi bàn tay đế quốc thực dân thì hầu hết người dân mới được học qua lớp bình dân học vụ, thoát khỏi nạn mù chữ, lại trở thành một cường quốc về kinh tế được đâu.
Nhật bản, Đức họ đi lên từ đống tro tàn đổ nát nhưng nhờ vào kiến thức công nghệ vốn có từ trước đó lâu đời họ mới giàu có và phát triển nhanh như vậy được. Chẳng có nước Mỹ hay nước Miều nào giúp cho họ phát triển nhanh như vậy, nếu không muốn nói rằng thậm chí Mỹ còn ăn cắp nhiều công nghệ của họ. Còn lại hầu hết các nước khác đều phải dựa vào việc bán tài nguyên thiên nhiên để mua công nghệ và kiến thức, nước Nga cũng không ngoại lệ.
Để ví dụ tôi lấy một số dự án ra: Bạn có biết vì sao những con đường của Việt Nam (bỏ qua giá thành) chất lượng kém như vậy không?
Bởi vì: Làm gì cũng vậy, công nghệ là yếu tố quan trọng nhất quyết định chất lượng và giá thành. Nhưng công nghệ chẳng ai cho không chúng ta! Mà khổ cái muốn có công nghệ thì phải có tiền mà mua công nghệ rồi thì phải mua cả máy móc, nguyên vật liệu và rồi cứ thế vĩnh viễn không bao giờ thoát khỏi cái ách phụ thuộc vào công nghệ nước ngoài. Hay bạn nghĩ nước ngoài họ sẽ bán máy cho chúng ta rồi họ tặng luôn cả công nghệ làm sắt thép, làm đường?
Một ví dụ khác: Tôi biết một bác từng làm chuyên gia trong hãng VW của Đức hiện nay đã nghỉ và đang sống ở thành phố Wolfsburg, mở phòng chữa bệnh đông Y
(http://akupunkturxxxx.de - Chưa được sự đồng ý nên tôi không dám công khai) là một trong những người đi du học ở Đức từ trước 1975. Sau khi đất nước thống nhất, bác cùng rất nhiều những du học sinh khác rất mừng và về nước từ thập niên 198x mong được góp phần xây dựng tổ quốc. Bác về trường đại học bách khoa Hà Nội cùng với công nghệ của hãng VW cho chế tạo máy. Hệ thống máy móc để giảng dậy VW sẽ cho không nhưng những máy sử dụng cho thực tế, VW sẽ bán mỗi máy giá 2,5 triệu D-Mark, một khoản tiền vô cùng lớn hồi ấy. Bạn bè của bác ở lại Việt Nam giảng dậy trong nhiều trường khác nhau. Cũng có người hàng năm đi đi về về, dậy bên Đức vài tháng rồi lại giảng ở Việt Nam vài tháng. Rêng bác phải quay về Đức vì kiến thức của bác hoàn toàn phụ thuộc vào công nghệ của VW nên không có máy thì bác cũng không thể nào làm việc được. Xét cho cùng thì VW họ cũng chỉ muốn bán công nghệ cho Việt Nam và từ đó sẽ khiến cho Việt Nam phụ thuộc hoàn toàn vào công nghệ của họ.
Không có tiền mà lại không muốn phụ thuộc thì phải tự làm và tất nhiên ngay cả một con người không ai bỗng chốc trở thành kỹ sư bác sĩ mà phải qua học hỏi, đào tạo nhiều năm và công nghệ cũng vậy thôi. Phải qua thực tế, phải có những công trình bị hư hỏng thì mới có những công trình tốt. Tham nhũng tất nhiên là yếu tố khiến cho nhiều dự án bị hư hại nhanh nhưng đó cũng chỉ là một mặt của vấn đề. Việt Nam làm chủ được công nghệ thì mới có cơ hội thoát nghèo!
Khai Phùng
No comments:
Post a Comment