Saturday, June 20, 2015

PHONG TRÀO "DÂN CHỦ" VIỆT NAM ĐANG CHẾT GIÀ?

Từ nhiều năm nay, độ tuổi trung bình đã là điểm yếu chí mạng của phong trào "dân chủ" Việt Nam. Nó không lôi cuốn giới trẻ, và càng hiếm khi giữ được chân giới trẻ. Tình trạng lão hóa này không phải tự nhiên mà có. Một cách giản lược nhất, chúng tôi liệt kê được các nguyên nhân sau: 

Hầu hết các hội nhóm đều không có mục tiêu, đường lối rõ ràng. Trong mắt mọi người, các tập thể này giống những đám đông lộn xộn, thiếu hiểu biết và thừa thời gian, hơn là những tổ chức có khả năng hành động để thay đổi đất nước.


Nhân sự của phong trào quá thảm hại. Tuyệt đại đa số các "nhà dân chủ" không biết gì về dân chủ, và tuyệt đại đa số những nhà hoạt động nhân quyền vẫn coi nhân quyền như một điều răn mà Chúa mới ban ra. Văn hóa lưu manh, tác phong chợ búa, bệnh cuồng Tây và nạn tham nhũng đã trở thành một thông lệ quen thuộc và chính thức trong phong trào. Tất cả những hiện tượng này đều khiến bộ phận giới trẻ có hiểu biết cảm thấy dị ứng.

Phong trào được xây dựng trên nỗi ám ảnh về hận thù quá khứ, cuộc chiến ý thức hệ trong quá khứ và những chính thể quá khứ, trong khi giới trẻ chỉ cần tương lai.

Hầu hết các nhà dân chủ Việt Nam vẫn giữ bản chất gia trưởng. Họ không hề muốn biết giới trẻ đang nghĩ gì, làm gì, mơ ước gì, mà chỉ muốn áp đặt suy nghĩ chủ quan của mình lên lớp con em. Đa số còn giữ một ác cảm khinh khỉnh về tuổi trẻ Việt, rằng đây là một thế hệ nông cạn và vô ơn, chỉ biết chơi bời hưởng thụ và bị chính quyền tẩy não hoàn toàn.

Hầu hết các nhà dân chủ Việt Nam thiếu hiểu biết hơn giới trẻ, nhưng một mực tin rằng giới trẻ Việt Nam rất thiếu hiểu biết.

Hầu hết các "nhà dân chủ" thực ra không quan tâm đến dân cho lắm. Sinh hoạt của họ chỉ gói gọn trong một cộng đồng nhỏ những người cùng văn hóa và ý thức hệ, mà chúng tôi tạm gọi là "làng Dân Chủ An Nam". 



Phong trào dân chủ Việt Nam đã có một thông lệ, là lớp người trẻ trở thành con tốt thí của những ông lớn nhiều tiền đứng giật dây. Một ngày đẹp trời nào đó, chúng tôi sẽ kể một chút về nội tình vụ 14 sinh viên Công giáo, để bạn đọc có cái nhìn rõ hơn về hiện tượng này.

Trong phong trào đấu tranh "dân chủ" thì việc ăn vạ, dựng chuyện để kiếm cơ công kích chính quyền không bao giờ xa lạ đối với lũ dân chủ cuội giả cầy này. Sau màn "tuyệt thực" khiến trọng lượng tăng vù vù của các nhà "dân chủ" khiến thiên hạ thất vọng về chất lượng cám tăng trọng trong chăn nuôi gia súc, gia cầm, cám Tàu cũng chào thua. Rồi đến vở kịch gay cấn và hừng hực khí thế như "yểm trợ phong trào dân chủ Hồng Kông" làm các cửa hàng bán Ô (dù) và ruy băng vải vừa bán vừa chửi mà "dân chủ cuội" vẫn khoái mua dù số lượng khách không nhiều và chưa kịp đeo thì phong trào tắt gió. Tiếp theo là "chúng tôi muốn biết" không thu được kết quả gì, bởi i-ốt thì nhiều mà không chịu ăn thì có đốt giấy pha nước uống cũng chả biết được cái gì. Giờ thì "chúng tôi không thích" cũng vô cùng thảm hại, giống như "muốn tối thì chỉ có chui vào.."

Và cứ thế, phong trào dân chủ Việt Nam đang chết già. Nếu những "nhà dân chủ" cũ kĩ không hiểu rằng đã đến lúc họ phải nhường sới cho một thế hệ hiểu biết, đàng hoàng và thực tế hơn, thì thời gian sẽ thay họ làm cuộc thay thế này, một cách rất tàn nhẫn.

Hoàng Trường

No comments:

Post a Comment