Trước nay khi nhắc tới quân lực Việt Nam Cộng Hòa, chúng ta thường nghĩ tới số phận lệ thuộc của một đội quân chiến đấu vì lợi ích của Hoa Kỳ và có nợ máu với chính đồng bào mình.
Nhưng hôm nay, viết ra điều này, tôi không nhằm chạy tội hay thay đổi sự thật mang tính bản chất ấy cũng như cách nhìn nhận của mọi người về quân lực một thời đứng thứ tư thế giới.
Vậy vấn đề ở đây là gì?
Là quân đội quốc gia như những gì mà cơ quan tuyên truyền của ngụy quyền VNCH rêu rao thì họ phải biết lý tưởng, mục tiêu chiến đấu của mình? Một quân đội không có đường lối, mục tiêu chính trị của riêng mình mà đem đặt dưới sự lãnh đạo của Hoa Kỳ, phục vụ cho mục tiêu, lợi ích của Hoa Kỳ thì QLVNCH chính xác là một bộ phận của quân đội Hoa Kỳ, được Hoa Kỳ tổ chức, nuôi dưỡng, huấn luyện để chống lại những gì mà Hoa Kỳ cho là "mối đe dọa" tới sự tồn vong của Hoa Kỳ và chủ nghĩa đế quốc. Nói như vậy để làm rõ cái danh QLVNCH không hề có tính chính nghĩa quốc gia.
Và chúng ta có nên quy mọi tội lỗi, những tội ác họ gây ra với đồng bào mình lên đầu họ những người lính trong QLVNCH. Về điều này, chúng ta nhất trí với nhau rằng đó là vấn đề lịch sử, nhân dân ta, nhân dân yêu chuộng hòa bình và tiến bộ xã hội trên thế giới, lương tri nhân loại đều đã có những nhận định công tâm,khách quan.
Nhưng chúng ta không chối bỏ họ vì những lỗi lầm ấy, mà ngược lại chúng ta đã dành cho họ những tình cảm, tình thương vượt lên cả những đau thương, mất mát mà toàn dân tộc ta trải qua để giành lại độc lập, tự chủ; giành lại hòa bình, thống nhất. Bởi họ là nạn nhân của một chiến lược phản cách mạng do bè lũ quan thầy thực dân đế quốc dựng lên và gây ra. Có những người lính do nhận thức sai lệch, có người bị mê hoặc bởi những luận điệu tuyên truyền, có người vì miếng cơm manh áo,có người bị ép quân dịch..mỗi người lính là một hoàn cảnh và trong hoàn cảnh nào họ đều đáng thương.
Tất nhiên chúng ta thương họ vì họ là cũng là đồng bào mình,là con dân Việt Nam; thương họ vì họ không có,không trang bị và không được trang bị một lý tưởng,mục tiêu đúng đắn soi sáng cho tâm hồn, tư tưởng và cuộc sống của họ. Chúng ta không kỳ thị, ghét bỏ họ mà chúng ta đã cảm thông, đã khoan dung,đã gần gũi yêu thương để họ có cơ hội sửa đổi, làm lại cuộc đời; chuộc lại những tội lỗi, lầm lạc mà họ gây ra với chính đồng bào, dân tộc mình và hòa nhập vào đời sống xã hội.
Hạnh phúc có khi thật đơn sơ nhưng ngập tràn trong một trái tim bao dung và thứ tha. Chứa chấp hận thù chỉ làm cho chuỗi ngày đau khổ, bất hạnh kéo dài thêm mãi.
Hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày, sống trong hòa bình, độc lập, yên vui. Chúng ta cùng nhau xây dựng đất nước tiến bộ hơn, phát triển hơn và phồn vinh hơn. Chúng ta không quên lịch sử, tri ân lớp lớp thế hệ cha anh đã cống hiến, hi sinh vì một Việt Nam tươi đẹp, trường tồn.
Trung Dũng
No comments:
Post a Comment