Dẫu biết đồng tiền quan trọng, nhưng tiền không thể làm sợi tóc của cha không bạc thêm, nó chẳng thể làm mất đi những nếp nhăn của mẹ, tiền cũng không thể làm cho thời gian dừng lại để tận hưởng những phút giây tuổi trẻ quý giá?
Điều mà ai cũng muốn hướng đến đó là có những ngày tháng hạnh phúc bên người thân yêu và có một kí ức đẹp để đến khi ra đi, không còn gì phải tiếc nuối. Dẫu biết đồng tiền quan trọng, nhưng tiền không thể làm sợi tóc của cha không bạc thêm, nó chẳng thể làm mất đi những nếp nhăn của mẹ, tiền cũng không thể làm cho thời gian dừng lại để tận hưởng những phút giây tuổi trẻ quý giá?
Mới qua 21 tuổi, nhưng những trải nghiệm của bản thân đã giúp tôi hiểu về cuộc đời này hơn, về con người, về xã hội…
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng quê yên ả, nơi có gia đình luôn yêu thương và những con người sống đầy tình cảm. Quê tôi có những ngọn đồi và con sông nhỏ vẫn còn vang bóng tuổi thơ ngày nào. Tuổi thơ ấy, tôi được rong chơi cùng bạn bè, được vui vẻ cười đùa trong những buổi chăn trâu, bắt cá sau giờ lên lớp…
Lớn lên, tôi rời xa quê nhà để đi học ở thủ đô, chính sự khác biệt giữa vùng quê và thủ đô đã cho tôi rất nhiều bài học. Ai đi học xa nhà cũng đều có chung suy nghĩ: “Sao ở thủ đô lại khác quê mình thế?”. Tất nhiên, nó khác chứ, khác vì quê mình chỉ có vài nghìn người thôi, trong khi đó dân số tại thủ đô lên tới 8 triệu người, bởi vậy nên cách sống và cách nghĩ của con người cũng khác nhau.
Trải qua nhiều kỉ niệm vui buồn ở nơi đất khách quê người, giờ đây nhìn lại ba năm, tôi thấy thời gian trôi nhanh quá. Thật sự là cuộc sống ở đô thị quá nhanh, nó khiến tôi không kịp nhìn lại những gì mình đã làm trong ngày thì đã qua ngày khác, cứ thế như vậy, nhiều lúc tôi muốn sống chậm lại cũng không được…
Tôi buồn lắm, những gì ngày bé tôi vẫn thường nghĩ về nơi này sao khác quá. Đôi khi, tôi muốn về quê sống cho thanh thản nhưng hiện tại chưa cho phép, mà biết đâu về quê rồi lại muốn quay lại thành phố năng động, vì có thế bản thân mới phát triển được…
Cuộc đời vốn thế, người ta luôn nhìn về thứ mà ta không có hoặc đã mất. Thế nhưng, tôi học được điều quý giá nhất đó chính là thời gian. Nếu có ai hỏi tôi điều gì quý giá nhất, tôi sẽ không ngập ngừng trả lời ngay rằng “thời gian chứ không phải tiền bạc”.
Nhiều người sẽ trả lời là tiền, rồi họ sẽ cho rằng tôi ngu ngốc. Đúng, trong thời đại này, đồng tiền rất quan trọng, nó sẽ đem lại rất nhiều thứ như nhà đẹp, xe đẹp, điện thoại xịn, những món ngon nhất…Vì vậy, nhiều người suốt cuộc đời luôn theo đuổi nó, để chứng minh với mọi người rằng tôi không phải là kẻ nghèo khổ, để ngẩng đầu với thiên hạ, để cho mọi người không dám coi thường mình. Thế nhưng, vẻ sĩ diện đó chỉ là sự ảo tưởng trong trí tưởng tượng phong phú của con người mà thôi.
Thật ra, đâu có ai quan tâm đến cái sĩ diện hão đó. Đơn cử như việc hàng ngày bạn ra đường, thấy biết bao nhiêu người đi siêu xe, xài Vertu, bạn trầm trồ khen ngợi… nhưng bạn có quan tâm đến đời sống của người ta không, hay vài phút sau lại quay đi làm việc của mình, và chẳng thèm để tâm đến những người đó nữa? Kể cả sau này bạn có được những thứ đó thì cũng vẫn có người hơn bạn và bạn vẫn luôn ngước nhìn về những người đó.
Tôi hay đọc sách, báo và biết được câu chuyện của vị bác sĩ hơn 40 tuổi bị ung thư gian đoạn cuối người Hồng Kông. Ông bác sĩ ấy kiếm được rất nhiều tiền và trở thành triệu phú, trong tay ông có nhà đẹp, siêu xe Ferari 430 mà biết bao người mơ ước… Thế nhưng, đến lúc đối mặt với cái chết, ông nói những thứ đó không mang lại hạnh phúc cho mình. Điều ông cần nhất lúc ốm đau, bệnh tật là người thân nhưng chẳng có ai bên cạnh, bởi khi còn sống ông cũng ít khi quan tâm đến họ, có chăng là những ngày tết hay đi xe đến nhà anh em chơi để khoe sự giàu có. Giây phút sắp ra đi, cũng là lúc ông cần người thân ở bên cạnh nhất thì mọi người lại xa lánh ông, không ai ở bên ông cả, 8 tháng sau… vị bác sĩ qua đời.
Người ta vẫn thường nói câu: “Ngẩng lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống chẳng ai bằng”. Bạn thành công, bạn giàu có… thật tốt. Những người khác sẽ nghĩ rằng số bạn này sướng, nhưng càng lên cao càng áp lực. Người nghèo thì thanh thản hơn vì không phải nghĩ nhiều, người giàu thì nhìn bề ngoài ai cũng ước muốn nhưng áp lực thì chỉ người trong cuộc mới hiểu, là chính người đó mới hiểu.Người ta nói “đau đầu vì nhà giàu” thật sự không sai chút nào. Chỉ có một điều duy nhất rằng đồng tiền có thể kiếm được nhưng thời gian không thể kiếm được, nó đã mất đi thì sẽ không thể nào trở lại.
Tôi không giàu có như ai kia, tôi viết ra điều này cũng không để ngăn cản bạn làm giàu, cũng không ghét những ai giàu có, tôi chỉ muốn mọi người hãy biết trân trọng thời gian, trân trọng những phút giây bên cha mẹ.Ai cũng chỉ có một người cha và một người mẹ mà thôi, cho dù ta có 70 tuổi, ta vẫn là đứa con bé bỏng của cha mẹ, những người ở tuổi này sẽ sẵn sàng đánh đổi tất cả để được ở bên cha mẹ.
Mẹ tôi hay nói: “Từ nhỏ đến 20 tuổi, thời gian trôi qua nhanh, nhưng từ 20 đến 40 tuổi nó còn nhanh hơn nữa con ạ! Bà ngoại nói với mẹ rằng nhắm mặt lại đã thấy mình già rồi. Thời gian trôi qua nhanh lắm nhưng nhiều người trẻ cứ nghĩ rằng đời còn dài, thời gian còn nhiều nên không phải lo xa, do vậy cứ mải miết vùi mình vào những trò chơi vô bổ và giết chết chính tuổi thanh xuân của mình, bỏ đi những ước mơ còn dang dở…Để rồi một ngày không xa kia, mới hiểu được thời gian không nói không cười, nó cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy không một lời dặn dò với ai, rồi một ngày chợt nhìn lại, con người chỉ biết trách thời gian chính là kẻ phũ phàng nhất thế gian này”.
Cuộc đời thật ngắn ngủi, vì vậy hãy sống là chính mình chứ đừng sống cuộc đời của người khác. Bạn hãy thực hiện ước mơ của mình, hãy trân trọng gia đình để khi về già, bạn nhìn lại cuộc đời mình, bạn sẽ mìm cười chứ không phải khóc trong tiếc nuối. Điều mà ai cũng muốn hướng đến đó là có những ngày tháng hạnh phúc bên người thân yêu và có một kí ức đẹp để đến khi ra đi, không còn gì phải tiếc nuối. Dẫu biết đồng tiền quan trọng, nhưng tiền đâu có thể mua được những ngày còn thơ bé cười vui bên cha mẹ, đâu có thể mua được tuổi thơ tung tăng bên bạn bè, hồn nhiên vô lo vô nghĩ?
Tiền không thể làm sợi tóc của cha không bạc thêm, nó chẳng thể làm mất đi những nếp nhăn của mẹ, tiền cũng không thể làm cho thời gian dừng lại để tận hưởng những phút giây tuổi trẻ quý giá?Dẫu biết ai cũng phải kiếm sống, mưu sinh vì chính mình và gia đình, nhưng một điều quan trọng nhất rằng, hãy nhớ dành thời gian bên những người thân yêu của mình. Các bạn à, nếu bạn có người thân, là bạn đã may mắn hơn rất nhiều người. Hãy biết trân trọng, vì hạnh phúc nhất là có nơi để về, và có người để chờ mong…
No comments:
Post a Comment