Monday, May 27, 2013

HỘI CHỨNG KIẾN NGHỊ CÓ NHIỀU CHỮ KÍ CỦA NHỮNG NHÀ "RẬN CHỦ"

               

       Những nhà rận chủ đã có cớ để hâm nóng lại bè đảng của mình qua chiêu thu thập chữ kí nhờ vào sự kiện Trương Duy Nhất bị bắt. Lần này là một blogger, chủ đề cho sớ, biểu sẽ là tự do ngôn luận, tự do báo chí. Vấn đề đang rất thời thượng vì những kẻ bên ngoài cũng đang gào thét nhân quyền, đào bới các nhà dân chủ nội địa để gột rửa, tô son trát phấn đưa ra nghị trường nước Mĩ, nghị trường quốc tế với mục đích cấm vận Việt Nam vì vấn đề nhân quyền mà họ bịa đặt. 


        Sơ sơ tính tháng thì chỉ mới tròn 2 năm nhưng chiêu kí kiến nghị đã được các nhà rận chủ diễn đi diễn lại đến 7 lần rồi. Tầm tháng này năm 2011 là “Kiến nghị trả tự do cho công dân Cù Huy Hà Vũ”. Tháng 7 năm ấy lại ra “Kiến nghị về việc bảo vệ và phát triển đất nước”. Sang năm 2012, cũng vào dịp tháng 5 ra “Tuyên bố về vụ cưỡng chế giải tỏa đất Văn Giang”. Tháng 10 ra “Kiến nghị trả tự do cho Phương Uyên”. Hai tháng sau, vào ngày 25 tháng 12 ra “Lời kêu gọi thực thi quyền con người”. Năm 2013 lại “Kiến nghị góp ý sửa đổi Hiến pháp”. Và mới đây, tháng 5/2013 ra “lời kêu gọi trả tự do cho Phương Uyên và Nguyên Kha”. Kinh, đúng là mới tròn 2 năm ra “Thất trảm sớ”. Cái sớ nào cũng dài, cũng rất lí sự. Chỉ tội chỉ là thứ lí cùn, lí phụ họa, cổ vũ cho sự nổi loạn, lí a dua với cái ác, phản bội đất nước. 
         Kèm theo những bản sớ đó là một danh sách dài dằng dặc chữ kí, cùng với những cựu chức danh, học hàm, học vị nghe mà phát khiếp. Lúc đầu cũng có khối người bị ám thị và gọi ra cái tên rất oách là “Danh sách 72”, ý nói là 72 vị trí thức. Chỉ từ khi lão Bần Cố Nông chơi xỏ, đưa vào danh sách một loạt cái tên ma ghép lại thành một câu rất hài thì nhiều người mới bừng tỉnh. Đám 72 ê chề, sượng sùng chống chế. Lần ấy, tò mò quá Mõ đã vào vài danh sách thử làm một cái thống kê xem sao. Hóa ra, trong các danh sách đó có rất nhiều người chẳng có học hàm, học vị gì. Họ có đủ thành phần nhà văn, nhà báo, cựu tù, linh mục, hưu trí, nhà điêu khắc, dịch giả, công nhân, nông dân…với cái địa chỉ vu vơ. Đặc biệt danh sách nào cũng có gần như đủ mặt, lặp đi lặp lại 12 vị vốn là cựu thành viên của cái viện nghiên cứu phát triển (IDS) bị Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giải tán. Tất cả họ đều ngoài 60, 70 tuổi, có vị đã 80 nhưng vẫn còn “nhiệt huyết cống hiến”. Vậy mà, tự dưng bị giải tán, phải nghỉ, mất quyền lợi nên nhảy cẫng lên. Khi họ đang ngồi đó, trong phòng lạnh, bên cạnh Thủ tướng, khối đứa xun xoe, lobby (vận động hành lang) để được cài vài ý, thêm vài con số có lợi cho cái sự làm ăn của mình. Nay thất sủng, bỗng lộc chẳng còn, đâm ra cùn chỉ chuyên chọc gậy bánh xe. Theo đóm ăn tàn là một danh sách những kẻ có thù hận vong quốc ở nước ngoài, một đám những nhà “rận chủ” cuội, một nhúm chức sắc Ki tô cơ hội. 

        Điều mỉa mai là, cũng chính các vị đó, mới vài năm trước, phe phẩy quạt lông, đi đi lại lại quanh Thủ tướng chém gió, quân sư đủ thứ, từ chính trị, kinh tế, văn hóa, đối ngoại… Vậy mà nay chính họ lại quay 180 độ chửi bới không ngớt, chê bai không ngớt những chính sách vĩ mô, vi mô của Đảng, chính phủ. Từ chỗ trước đây chỉ lo việc nhớn, nào có quan tâm đến đời thường, nay tự dưng chõ vào đủ thứ từ chuyện cẩu tặc ở nông thôn đến quan tòa. Khốn nạn là chỉ cần cái danh thiếp cũ, họ không thèm đến tận nơi để xem xét, nghe ngóng thực hư mà vẫn phán những điều kinh thiên động địa rồi cho rằng ý kiến của mình là chân lí. Còn từ Tổng bí thư đến Chủ tịch nước, Thủ tướng, các ủy viên Trung ương... đều sai, đều hỏng hết. Ví như cái chuyện hai đứa Uyên, Kha đi rải truyền đơn chống chế độ, treo cờ ba que, chuẩn bị thuốc nổ để gây nổ khủng bố ở tượng đài cụ Hồ ở Cần Thơ, vậy mà các nhà “trí ngủ” gào lên đó là hành động yêu nước, là Bà Trưng Bà Triệu, là Thánh Gióng rồi ra lời kêu gọi, lấy chữ kí đòi trả tự do cho chúng. 

        Lần này, chắc chắn lại “bổn cũ soạn lại”, các nhà "rận chủ trí ngủ" lại ra tuyên bố hoặc kiến nghị trả tự do cho “nhà yêu nước” Trương Duy Nhất. Kèm theo là cắt dán một danh sách dài các nhà đấu tranh, đi đầu là 12 vị trí thức viện IDS. 
        Khúc dạo đầu đã khởi động, chỉ riêng trên trang “Quê Choa” của Nguyễn Quang Lập, trong 2 ngày 25, 26/5 đã có đến 6 bài về Trương Duy Nhất với cái giọng quen thuộc chính quyền bóp nghẹt tự do ngôn luận. Giật những cái tít đỏ lửa “Bị bắt vì một góc nhìn khác”, “Cái còng và khẩu súng không thể chĩa vào Nhất” cùng những lời bình có tính tuyên chiến của các Blogger dạng như: “Tôi không quan tâm Nhất viết đúng hay sai. Tôi cũng không quan tâm việc có hay không ông thuộc về phe này hay phe nọ trong cuộc chiến chống quyền lực của các thế lực nắm quyền. Tôi chỉ biết rằng việc chính quyền bắt ông Nhất là một cái tát đối với nền tự do đang hình thành và còn non trẻ của chúng ta” (Blogger Nam Mô, Nguyễn Anh Tuấn). Hay: “Cho dù Trương Duy Nhất là ai, viết cái gì đi chăng nữa thì tôi nghĩ cộng đồng blogger Việt Nam phải lên tiếng cho trường hợp của anh Nhất để bảo vệ quyền tự do ngôn luận của mình” (Blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh). Đúng là miệng lưỡi của lũ bại não. Tự do nào hỡi lũ ngu kia nếu tự do của tụi mày mà xâm phạm đến tự do của người khác thì sẽ bị đập tòe mồm. Mày thử tự do đứng ở sân nhà mình réo chửi ba đời, ngũ đại ông hàng xóm coi! 
         Sau màn “dạo đầu” sẽ là cuộc “bút chiến” của đám Lập, Đào, Chênh, Diện… đi trước, tiếp đó là “Kiến nghị” của các nhà được mệnh danh là trí thức, dân chủ Quang A, Tương Lai... kèm theo là một danh sách dài chữ kí. Sau cùng là màn xuống đường của đám thiêu thân Minh Hằng, Phương Bích, Chí Đức, Tiến Nam, Mẹ Nấm, Thi Nga… Vây quanh là lũ kền kền Lã Dũng, Buôn Gió, Tường Thụy quay phim, chụp ảnh, đưa tin. Tung hứng từ bên ngoài biên giới là đám BBC, VOA, RFI phỏng vấn nóng qua điện thoại. 

       Đấy, kịch bản sẽ là như vậy, tin tôi đi, chờ mà xem.


Mõ Làng 

No comments:

Post a Comment