Tuesday, May 21, 2013

L-O-V-E


-"Xưng hô vợ chồng đi ,thế cho nó gần gũi ,nhở ? ) "


Thằng nhóc bấm tin nhắn gửi cho con bé ,mà không khỏi hồi hộp .

À ,không hồi hộp sao được khi 2 đứa chỉ mới quen nhau có 1 tuần ,chính xác là 6 ngày 23 tiếng 11 phút ....

Tiếng nhạc chuông bài " Every day i love u " vang lên làm dòng suy nghĩ của nó dừng lại :

-" Em cũng không biết ! Kệ anh :P "

"Hê "


6 ngày 23 tiếng 11 phút trước.


Thằng nhóc :

Ở 1 cái góc khá to nhưng lại rất nhỏ bé so với diện tích của cái sân trường Chu Văn An ,có 4,5 thằng nhóc đang tập nhảy ,chỗ khác lại có mấy thằng nữa đang tập đi đứng .

Liếc mắt nhìn cái icon " Cuộc thi học sinh thanh lịch CVA" ,có lẽ đủ để giải thích cho việc 18 thằng nhóc lông nhông ở đay. Nhìn tụi con trai đó ,ai cũng cảm thấy thật ấm áp.

Hà Nội vào đông đã được hơn tháng.

Tiết trời mùa đông khá lạnh ,lắm lúc con ng ta chỉ muốn chui vào 1 bịch chăn to đùng và co ro,cuộn tròn người như 1 con mèo ham ngủ.

Thế mà 1 lũ những thằng nhóc trông mặt mũi hiền lành ,chất phác còn đang mặc độc 1 chiếc áo sơ mi đồng phục và tập đi tập lại những động tác khó khăn và đòi hỏi sự chuyên nghiệp.

Nhiệt huyết và sự hăng hái của chúng đang dần hâm nóng sân trường lạnh giá vốn chỉ có lá rụng và những đợt gió mùa đông bắc ào ạt.

Nó ngồi trên bậc thang ,mắt liếc nhìn bầu trời ,mồm nhẩm đi nhẩm lại 1 công thức nấu ăn .

Cứ mỗi phút được giải lao là nó lao ra ngay quyển sách dạy nấu ăn mà nhẩm đi nhẩm lại. 

Mà cứ vừa nhẩm nó lại vừa tự chửi bản thân :
-"Nghĩ j mà chọn nấu ăn làm tài năng vậy trời "

Chả là cuộc thi nào mà chả có phần thi tài năng .Thấy bạn bè , đối thủ thi cùng toàn thằng tài năng ,nào là hát hò, ghi ta ,tâng bóng 1000 quả ,diễn kịch ,múa ,rồi vẽ ...nó không khỏi bàng hoàng và lo sợ cho mình nữa chứ.

Nó thì siêu vl ra rồi ,mỗi lần nó hát ,bố nó buồn ị ,chị nó lẩn ra ngoài ,còn mẹ nó cố giả vờ ngủ ,đến cả con mèo cũng chả thèm ăn cơm khi thấy nó hát. 

Ghita thì nó cũng biết tí chút ,chả là hồi năm ngoái bố mẹ có cho đi học ghi ta để mở mang cho nó tí đầu óc về âm nhạc và nghệ thuật .

Thế mà chả hiểu sao ,3 lần liền trong 3 buổi nó làm đứt dây đàn của thầy ,đứt thì thầy còn thông cảm ,chứ lần nào cái dây đàn chết tiệt đó cũng gõ vào mồm thầy thì không ổn rồi. Kỉ niệm ghi ta của nó chấm dứt nhanh chóng khi thầy nó phải vào viện răng hàm mặt với 2 cái răng gãy.

À thế là nó nghĩ đến bóng đá ,nhưng mà đá được quả bóng vào gôn là quá giỏi rồi còn đòi tâng 1000 quả thì mần răng làm sao.

Mà đã thế chân to thế này thì múa kiểu đ' j? Lại chả như 1 con heo quay lòng vòng dưới cái đèn sân khấu và đám ng đang nhăm nhe quay nó lên vậy.

Ôi thôi! đang lúc nó tự an ủi bản thân với 1 màn ca múa tổng hợp thì con bạn thân đến đăng ký nấu ăn.

Mồm nó há hốc.Từ hôm đó nó làm bạn vs quyển sách này.

Con bé :

Con bé khá là nổi bật trong lớp .

Không chỉ bởi vì nó xinh xắn ,dễ thuơng mà còn bởi tính cách khá mạnh mẽ của nó làm các bạn nam rất ấn tượng .

Nhớ hồi đầu năm vào lớp 10 ,có 1 thằng bé mạnh dạn đến hỏi nó đến làm bạn gái .

Nó lại chả trả lời như tát vào mồm thằng kia : 
-" Xin lỗi nhé ! tớ bị les đấy !"

Thằng bé chạy trối chết ,còn con bé thì đứng cười sảng khoái với mấy đứa bạn gái mới quen .

Nó cần làm quen với nơi này đã trước khi nghĩ tới chuyên yêu đuơng. Nó nghĩ vậy.

Và cái cách mà nó làm quen với lớp và với ngôi trường mới thật ấn tượng.

Sau 1 tuần ,nó kết bạn được với cả lớp.

Sau 2 tuần ,nó là cái tên đựoc cô chủ nhiệm nhắc đến nhiều nhất trong giờ sinh hoạt.

Sau 3 tuần , cả khối 10 đều biết nó.

Năng nổ và hoạt bát ,cộng thêm cái đầu yêu quái từ thời cha sinh mẹ đẻ ,nó làm cho tụi con trai hét toáng lên khi có cái chym giả mà như thật trong phòng vệ sinh ,rồi thì tụi con gái lớp bên ngất xỉu hàng loạt khi gặp 1 cục cứt giả to đùng giữa lớp.

Các cô giáo cũng rất ấn tượng với nó ,từ giờ cô địa đến giờ cô anh ,lan sang cả giờ cô Hóa ,giờ nào tên nó cũng đựoc nhắc tới nhiều nhất với việc nói chuyện trong giờ và làm việc riêng.

Quả thật con bé nói chuyện thu hút ,mà đã thế cộng thêm khuôn mặt baby kinh khủng nữa ,đứa nào mà không nói chuyện với nó thì quá uổng.

Thế nên ,cô cứ nhắc mà trò thì cứ bị cuốn theo đôi môi xinh xắn có mùi táo LipIce thôi.

Cá biệt và nổi tiếng như thế ,nhưng nó không phải không được tôn trọng và kính nể.

Điểm số luôn ngất ngưởng ,đứng vị trí số 1 trong 3 tuần đầu liền ,luôn giải bài tập xong đầu tiên để nói chuyện ,luôn giơ tay lên bảng cứu những đứa chưa học bài .

Trong mắt con trai lớp 10A3 ,nó là 1 hot girl thực sự.

Còn với bọn con trai toàn khối 10 ,nó là 1 thần tượng tối hoàn hảo. 

1 khi mình cảm thấy buồn khổ nhất và thất vọng nhất, hãy luôn nghĩ rằng:
...có ít nhất 5 người hơn ta

...5 người thua ta

...5 người muốn được là ta

...5 người thấu hiểu ta

và 5 người luôn quan tâm đến ta...

Hãy luôn tin tưởng và hi vọng vào 1 điều kỳ diệu sẽ đến bởi vì ta luôn có 1 ai đó ở bên, động viên, an ủi. Không ai trong chúng ta là cô độc...

Thằng nhóc ngồi lẩm nhẩm đọc sách mà quên cả thời gian..

Nó mơ màng nhận ra những lần mọi người xung quanh gọi nó về và rủ đi cùng nhưng nó từ chối vì đang tập trung vào quyển sách.

Đùng ! Tiếng sấm ồn ã đánh thức nó và lôi nó ra khỏi mớ bòng bong toàn thức ăn và công thức chế biến.

Nó bất chợt nhận ra khung cảnh xung quanh :

Trời đất thì tối xầm ,sân trường thì vắng lặng .

Bụi bay mù mịt kéo theo những chiếc là rụng của những cây bàng cổ Chu Văn An .

Những giọt mưa nhỏ xuất hiện , lã chã trên khuôn mặt nó .

Nó chạy vào trong tòa nhà B của lớp 10 để tránh cơn mưa to đang ầm ầm kéo đến.

Đâu đó ,lác đác những bóng học sinh cố gắng chạy thật nhanh để trú mưa hoặc tìm người đón.

Rồi cơn mưa ập đến .

Mưa như trút nước ,mưa to như chưa từng thấy vậy.

Nó chả nghĩ ngợi nhiều :

Chiếc xe đạp ướt thì hiển nhiên rồi ,áo mưa thì chả có ,trong túi có 1 ngàn gửi xe từ trưa rồi .Lẽ dĩ nhiền nó chả có lý do j để ra khỏi nơi trú mưa tốt thế này cả.

Không đọc sách nữa ,nó ngước mắt lên nhìn bầu trời.

1 thằng lớp chuyên Hóa nhưng hay đọc sách thơ ca lẽ dĩ nhiên cũng có tí lãng mạn trong cái mớ bòng bong phản ứng xúc tác và hợp chất chứ.

Bầu trời đen thật ,nhưng có những chỗ li ti ,li ti hé lộ chút ánh sáng, dưới cơn mưa ác liệt thế ,nó vẫn cảm nhận thấy cái j đó thật lãng mạn ,thật nhẹ nhàng .

Uh nhỉ ! Mưa đi cho đỡ buồn .

Trời cũng như con người ,đôi khi phải khóc ,khóc thật to cho vơi đi những điều đau đớn.

Tiếng mưa rào rạt đập xuống mặt sân trường .

Tiếng gió thổi chạm nhẹ những ô cửa lớp học .

Cái thời học sinh của nó cũng chỉ còn mấy tháng là hết rồi.

1 chiều mưa ngồi bên cạnh ngôi trường cổ kính sẽ thật sự là 1 kỉ niệm đáng nhớ với nó và ấn tượng nhất trong suốt 3 năm cấp 3 nhạt nhẽo và vô vị.

Và nó liếc nhìn xung quanh...để xem còn có thể có 1 điều j đẹp đẽ có thể xảy ra nữa....

A! và bên trái nó.................


Hôm nay con bé có 5 tiết học .

Nó học giỏi .

Nhưng không có nghĩa là nó yêu học .

Nó không thích cái phong cách nói tiếng anh chậm như rùa bò của cô English .

Nó không thích cái kiểu gọi lên đọc như vẹt của thầy lý ,và điểm 10 chỉ dành cho những ai ghi được tên thầy đẹp đẽ ở nhãn vở.

Mệt ghê cơ!

Nó đang không biết mục tiêu phấn đấu của mình là gì? 

Có lẽ vì cái kết quả học tập mà cha mẹ nó cần.

Nhưng nó cũng có những đam mê riêng ,đam mê được bay bổng ,được hát ,được nhảy .

Nó yêu nhảy như gia đình thứ 2 của mình ,bất kể lúc nào rỗi là nó đều nhảy .

Nhảy để thư giãn ,để hoạt động chân tay , để được cảm nhận tiết trời lạnh giá mùa đông nhỉ?

Nhưng nó thực sự không có nhiều khoảng không gian riêng cho niềm đam mê đó .

Ở lớp thì là những bà cô khó tính.

Ở sân trường thì là những ông giám thị đầu cắt trọc mắt soi mói ,tay lăm le cầm cái bút ghi sổ đầu bài để thầy hiệu trưởng có cái mà phát biểu cho buổi sinh hoạt đầu tuần.

Ở nhà thì là 3 đứa em gái và thằng út nghịch ngợm không để chị nó có phút nào yên tĩnh.

Uhmmmmmmmmmmmmmmmm!

Mải nghĩ và đấu tranh trong tư tưởng hay sao mà con bé quên cả chiếc hộp bút ở lớp học...

Đạp xe được nửa đường ,nó sờ vào túi như thường lệ để sàm sỡ em hộp bút 1 tí...cái cảm giác sờ soạng cũng sướng mà....

Thế mà không thấy đâu cả?

Chiếc hộp bút cô bạn thân cấp 2 của nó đã tặng cho nó trước khi qua Anh..con bé coi cái hộp như ng yêu nó ý..

Tiếng sấm ầm 1 phát ...Mây đen kéo đến .. .. Có 1 con bé đang vội vã đạp xe về trường ....

Vứt chiếc xe đạp ngay khi vừa đặt chân đến trường ,nó chạy ào đến khu nhà B - khu nhà cho lớp 10.

Chiếc xe đạp bị vứt tội nghiệp lạng mấy vòng rồi tông thẳng vào 1 con cào cào màu đen hơi cũ kĩ khác đang dựng ngay ngắn.

2 con xe đổ kềnh ra mặt sân...đè lên nhau..

Cô chủ bé bỏng vẫn hớt hải chạy ,không nhìn lại....

Mưa trút xuống ...

Con bé chạy thật nhanh len qua các hành lang nối liền giữa các tòa nhà...

Tóc nó cũng đã thấm nước...

Khuôn mặt baby của nó hình như khi được tô điểm thêm bằng 1 chút thiên nhiên thì lại càng đẹp ra thì phải...hồng hào....hớt hơ hớt hải nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ trên mặt...

Ai mà nhìn thấy nó lúc đó sẽ không khỏi đứng sững lại ...để thưởng thức 1 vẻ đẹp thật sự ngây thơ và dễ thương không tài nào tả xiết.

Nhét chiếc hộp bút yêu thương lại vào cặp rồi bay xuống tầng 1 nhanh nhất có thể..

Nó thở dài : " Mưa to thế ..! "

Đưa đôi bàn tay yếu ớt ra hứng những giọt mưa ,nó thấy mát lạnh và sảng khoái...

Chưa bao h nó ghét mưa....

mưa đôi khi khiến nó được nghỉ học thêm mụ toán dốt nát...

mưa đôi khi làm đôi chân lạnh ướt để bố mua đôi giày mới..

mưa đôi khi lại là cảm xúc để nhảy ,hay mưa là 1 điệu nhạc thăng hoa cho nó ..

hôm nay mưa lại làm nó không thể ghét được rồi...

Bất giác ,con bé nhìn sang bên phải ,,,,,,,,,

A! Nó nhìn thấy.....

1 khi mình cảm thấy buồn khổ nhất và thất vọng nhất, hãy luôn nghĩ rằng:
...có ít nhất 5 người hơn ta

...5 người thua ta

...5 người muốn được là ta

...5 người thấu hiểu ta

và 5 người luôn quan tâm đến ta...

Hãy luôn tin tưởng và hi vọng vào 1 điều kỳ diệu sẽ đến bởi vì ta luôn có 1 ai đó ở bên, động viên, an ủi. Không ai trong chúng ta là cô độc...


No comments:

Post a Comment