“- Cô làm gái phải không?
Nó ngước mắt nhìn thằng đàn ông vừa hỏi. Mặt non choẹt, chạy chiếc xe wave Trung quốc còn khá mới, quần tây áo sơ-mi cũ, mắt lờ đờ, người nồng nặc mùi rượu.
- Ừ, thì sao…
- Tôi muốn chơi cô… - Hắn trả lời một cách không thể thẳng thắn hơn được nữa.
Nó nhìn hắn… nhìn không chớp mắt, rồi nó cười, ôm bụng cười sặc sụa, gập người ngồi xuống đường mà cười. Trời ạ, lần đầu tiên nó gặp một thằng khách nói trắng trợn vào mặt nó là: “Tôi muốn chơi cô…” đó là một đoạn hội thoại trong phim “Một con đĩ yêu nghề”.
Cái nghề mà người ta bảo là tệ nạn, tha hóa, biến chất nhất trong xã hội, gây ảnh hưởng không nhỏ đến mỹ quan văn hóa của một đất nước lại chính là cái “cần câu cơm” của những người vì cuộc sống quá khó khăn, vì quá sa đọa, vì quá nghiện ngập nên đành dấn thân vào con đường tội lỗi. Đó có lẽ là lối thoát duy nhất để giải thoát cho cuộc sống bế tắc mà họ gặp phải.
Phạm Đoan Trang và trò xuyên tạc, chống phá đất nước
Phim ngắn “Một con đĩ yêu nghề” làm chúng ta liên tưởng đến Đoan Trang, một chính khách được phong là một Blogger , một nhà báo cho phong trào đả kích chế độ và phá hoại đất nước Việt Nam. Đoan Trang yêu nghề của mình, bởi đó là nơi để cô bấu víu cho cuộc sống thực tại, nương tựa vào đấy để cứu lấy cuộc sống của mình. Chúng ta ắt hẳn đau lòng khi một con người đánh mất lương tri để đi làm những trò hề, phản đất nước , phản lại chính dân tộc đã sinh ra mình.
Cái nghề của Phạm Đoan Trang và cái nghề của nhân vật trong phim gần giống với nhau, họ đều vì cuộc sống, đều bế tắc đi tìm kiếm lối thoát, để rồi đánh mất nhân phẩm và lương tri của bản thân.
Những việc làm của Phạm Đoan Trang trong cái nghề của mình đó chính là xuyên tạc, tuyên truyển bẩn, tìm cách để phục vụ cho các thế lực thù địch chống lại toàn thể dân tộc Việt Nam. Những sự kiện gọi là tiêu biểu nhất như : Trong các kỳ phổ quát nhân quyền tại Liên Hợp Quốc thì Đoan Trang là kẻ đi đầu trong phong trào xuyên tạc , vu khống nhân quyền, lại là cái trò hề kích động quần chúng, bội nhọ, hạ bệ các vị lãnh tụ của dân tộc Việt Nam là việc làm thường xuyên của cô ta.
Cái đặc biệt mà chúng ta nhìn nhận, chính là những hoạt động gần đây, khi mà Trung Quốc hạ đặt giàn khoan HD981 trong đặc quyền kinh tế, thềm lục địa của Việt Nam, xâm phạm quyền, chủ quyền và quyền tài phán của dân tộc ta. Đây là cái cớ, miếng mồi ngon để “Đoan Trang” cấu xé, giống như Con đĩ gặp phải thằng đàn ông hào hoa, lắm tiền vậy.
Thật nực cười khi mà cô ta cũng là một người con của dân tộc mà lại cố đi tìm những bằng chứng mà Trung Quốc đưa ra để chứng minh Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc. Hay nói cách khác là việc đặt giàn khoan HD981 của Trung Quốc là hợp pháp, suy cho cùng thì đây cũng chính là cái trò của hệ thống lũng đoạn, phá hoại của “Việt Tân” chỉ đạo cho những kẻ tay sai như Phạm Đoan Trang hành động, nhằm âm mưu lật đổ hệ thống chính trị của đất nước Việt Nam, nuôi ảo tưởng phục hồi cái chế độ VNCH mà cả dân tộc chúng ta đã đánh đổ cách đây 40 năm.
Chắc hẳn ai cũng biết rằng, Trung Quốc là kẻ lắm mưu nhiều kế, nhiều thủ đoạn nham hiểm và thâm độc. Để độc chiếm được Biển Đông, chúng có thể làm tất cả, kể cả là ngụy biện, tạo chứng cứ giả và cố tình xoay chuyền truyền thông để đánh lừa dư luận trong nước và thế giới. Đấy là một trò hạ sách của chúng.
Với những kẻ như Phạm Thùy Trang và những đám rận “lông mu” chóp bu, hành động này là, cố tình xuyên tạc tình hình đất nước, đây không những làm hại dân tộc Việt Nam mà còn tiếp tay cho kẻ “Bành trướng” Trung Quốc ăn cướp Biển Đông. Hành động của chúng thật là hèn hả, bỉ ổi và đáng khinh.
“Một con đĩ yêu nghề” nhưng trong lương tri của họ đều hiểu rằng những việc làm đó là nhục nhã, là mất hết danh dự nhân phẩm. Là đi ngược lại với truyền thống của văn hóa dân tộc, đôi khi lương tri của họ có thể đánh thức và có thể thoát khỏi sự ràng buộc của cái nghề “vô đạo đức” đó. Vậy như Phạm Thùy Trang và đám rận, liệu họ còn lương tri để thức tỉnh hay không ? để nhận ra những việc làm sai trái, và đi ngược lại với văn hóa của dân tộc Việt Nam hay không. Liệu rằng họ có nên thoát khỏi những việc làm đó, chắc điều đó dựa vào cả ý chí và lý trí của bản thân họ./
Quê Choa
No comments:
Post a Comment