Chiến tranh là tang tóc đau thương, là nhìn quê hương thanh bình chìm trong đạn lửa, là mẹ mất con, vợ mất chồng, con mất bố. Các bạn ngồi đây, trong hòa bình, các bạn hiểu được bao nhiêu phần giá trị những thứ mình đang có?
Tôi cũng chỉ hiểu được một phần bố tôi, nhập ngũ 1973, tham gia giải phóng Huế năm 1975, 2 năm làm lính chiến và ông dành phần nhiều thời gian kể từ đó đến nay (39 năm) để ... đi tìm mộ đồng đội, công việc ấy chưa có dấu hiệu dừng lại
Nếu bạn hiểu được dù chỉ một phần sự oan nghiệt của chiến tranh, bạn sẽ không bao giờ muốn nó. Thế nhưng thật buồn là nhiều người không hiểu. Họ gào lên đòi đánh, đòi giết ...
"Trong bài phát biểu của mình Shangri-La, Bộ trưởng Quốc phòng, tướng Phùng Quang Thanh đã thể hiện một mức độ mới của tính minh bạch, sự chuyên nghiệp và trực diện của Việt Nam trong bài phát biểu tại Đối Thoại Shangri-la.
Ông nói đến sự trừng phạt về Quản lý những căng thẳng chiến lược cùng với các bộ trưởng quốc phòng của Indonesia, Australia. Tướng Thanh cung cấp một tổng quan về tình huống chiến lược của khu vực Đông Á như đã xuất hiện trong Sách Trắng về quốc phòng xuất bản hồi tháng 12.
Ông cũng gợi lên vai trò và trách nhiệm của các cường quốc lớn để duy trì hoà bình, giám sát luật quốc tế và hiến chương Liên Hợp Quốc, và tôn trọng sự toàn vẹn lãnh thổ.
Tướng Thanh cũng đưa ra đánh giá rằng các lãnh đạo cấp cao cần bình tĩnh và kiềm chế. Ông cũng kêu gọi các nguyên thủ sử dụng nhuần nhuyễn các cơ chế hợp tác.
Và rồi ông ôn hoà trình bày câu trả lời của Việt Nam với các hành vi đơn phương của Trung Quốc trong việc đặt giàn khoan tại Vùng Đặc Quyền Kinh Tế của Việt Nam. Tướng Thanh vạch ra chiến lược kiềm chế của Việt Nam trong việc sử dụng tàu của lực lượng cảnh sát biển, kiểm ngư và tàu cá. Ông đặc biệt nhấn mạnh Việt Nam chưa hề sử dụng máy bay hay tàu chiến.
Trong quá trình trả lời và chất vấn, tướng Thanh đã trả lời các vấn đề bằng việc phân ra ba điểm chính.
Thứ nhất, ASEAN cần duy trì sự vững chắc, đồng nhất và hợp tác với các đối tác đối thoại.
Thứ hai, các lãnh đạo cấp cao đóng vai trò giải quyết tranh chấp. Tướng Thanh thật thà/thẳng thắn nói đến nỗ lực của VN để chủ động liên lạc với các đồng cấp phía Trung Quốc. Ông lưu ý rằng phía Trung Quốc vẫn đang xem xét các yêu cầu của Việt Nam.
Và cuối cùng, tướng Thanh đã rất cởi mở về cân nhắc của Việt Nam trong việc tiến hành các biện pháp pháp lý đối với Trung Quốc như một phương cách cuối cùng."
Tôi nhìn thấy ở đó có sự trân tĩnh và ôn hòa cần thiết của Việt Nam, nhìn thấy khát vọng hòa bình và đường lối vị hòa bình nhất quán của Việt Nam.
Nhưng nhiều bạn trẻ và cả "một số trí thức" lại gọi đó là sự "hèn nhát", chỉ có chửi và đòi đánh Trung Quốc thì họ mới hài lòng và "sướng trong người", bất chấp đó là một hội nghị quốc tế.
Các bạn mong nhìn, nghe thấy những lời lẽ cứng rắn thậm chí là hổ báo từ các lãnh đạo Việt Nam, nhưng thế giới có khi họ lại muốn nghe, thấy ở Việt Nam sự dung dị, bình tĩnh, nhẹ nhàng mà khôn ngoan, chứ không phải những lời lẽ đanh thép có thể gây mất thiện cảm.
Và rồi, khi không đáp được cái mong mỏi ấy, các bạn rủa sả, hùng hùng hổ hổ "lên tiếng chỉ trích", nếu ông Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng mà cũng hiếu chiến và hăng máu như các bạn thì đất nước này phải có tới vài chục cuộc chiến rồi, đâu có yên lành cho các bạn lên mạng chém gió.
Đó là câu chuyện của hai ngày hôm nay. Nhưng còn đó cả một câu chuyện dài xuyên suốt không chỉ trong "mùa quậy" năm nay của Trung Quốc mà cả những năm trước.
Điều đầu tiên nhiều bạn trẻ nghĩ là "đánh chết mẹ bọn Tàu đi", và dĩ nhiên là nói bằng bàn phím, còn những người cầm súng thực sự thì ở ngoài kia, và họ không mong chiến tranh đâu.
Nếu có chiến tranh, họ là người đầu tiên giáp mặt giặc, người đầu tiên có thể đổ máu và hi sinh, không phải các bạn. ĐỪNG YÊU NƯỚC BẰNG MÁU NGƯỜI KHÁC.
Mà cho dẫu có chiến tranh, bạn sẵn sàng cầm súng đi chăng nữa, thì chiến tranh là máu và mạng của hàng ngàn hàng vạn hàng triệu người chứ không riêng mình bạn, bạn không có quyền hô hào một cuộc chiến khi mà còn có thể hòa bình.
Việt Nam yêu hòa bình. Việt Nam cần hòa bình. Yêu hòa bình và cần hòa bình, nhưng chỉ yêu và cần thôi chưa đủ, phải luôn luôn tỉnh táo thì mới mong có và giữ được hòa bình.
Xưa nay, muốn thành công bất cứ chuyện gì, trước hết chúng ta phải nhìn nhận đúng "thứ mà chúng ta đang đối mặt", phải gọi tên đúng vấn đề chúng ta cần giải quyết.
Thứ mà chúng ta đang đối mặt là gì? Là những hành động ngang ngược của Trung Quốc trên biển Đông. Chứ tuyệt đối không phải là một cuộc chiến với Trung Quốc.
Vì vậy chúng ta cần sự ủng hộ của quốc tế chứ không phải liên minh quân sự theo nước này để chống nước khác. Chúng ta cần mềm dẻo trong hình thức, kiến quyết trong mục tiêu, chứ không phải khẩu khí hăng máu.
Nhiều bạn cứ nghĩ rằng chúng ta đang có một cuộc chiến, để rồi suốt ngày lên gân, đòi thế này, đòi thế kia.
Nếu chúng ta nghĩ đến một cuộc chiến, một cuộc chiến sẽ đến. Chúng ta muốn hòa bình chúng ta phải nghĩ đến hòa bình.
Tỉnh đi nhé, không hề có cuộc chiến nào cả đâu.
Quốc Anh
Quốc Anh
No comments:
Post a Comment