Cộng đồng cuồng Mỹ (đủ loại sỹ - nông - công - thương) mãi ảo tưởng về một "bố" Mỹ toàn năng có thể chở che cho họ nên cứ cum cúp tôn thờ "bố" dù chưa được phút giây nào ăn "bánh Mỹ". Sự hèn hạ bẩm sinh (vì luôn có nhu cầu phải dựa dẫm vào 1 kẻ vai u thịt bắp nào đó) của họ đã che khuất phần duy lý trong não bộ, khiến họ ngu ngơ không hiểu rằng "bố" Mỹ thực ra đã trở thành một con sư tử già, đang cố kéo dài ngày tháng huy hoàng bằng những mánh khóe của kẻ gian hùng. Họ ngu ngơ không hiểu rằng "bố" Mỹ của họ giờ móng vuốt đã cùn, gân cốt đã mỏi, nên chỉ có thể bắt nạt những con mồi yếu đuối đã bị tước mất vũ khí, chẳng hạn như Iraq, Lybia, Afghanistan,...
Họ ảo tưởng danh tiếng "bố" Mỹ có thể giúp họ thoát khỏi nỗi khiếp đảm về cái bóng ngày càng khổng lồ của con độc long Trung Quốc mà quên mất rằng những căn cứ quân sự khổng lồ của "bố" Mỹ ở Đông Á & Thái Bình Dương cùng hai đàn em hổ báo Nhật - Hàn, bấy lâu nay cũng chẳng dám động đến lông chân của gã Chí Phèo họ Kim bên cạnh. Ngay cả khi tay Chí Phèo này không ngại ngần tống thẳng đống gạch đá vào thầy trò Mỹ - Hàn mỗi khi cặp đôi này múa trống khua chiêng trước cửa nhà nó, bao gồm cả việc bắn tan nát hòn đảo Yeonpyeong làm chết và bị thương 1 cơ số lính & dân Nam Hàn (11/2010). Ngay cả khi chiến hạm Cheonan của Nam Hàn bị bẻ gãy làm đôi cùng 46 thủy thủ được hiến tế cho thủy tề, được cáo buộc do bàn tay của Chí Phèo họ Kim thì "bố" Mỹ cũng đành im thin thít...
Vậy thì, hỡi cộng đồng cuồng Mỹ, quý vị mong đợi gì ở đôi cánh chở che của "bố" Mỹ? Đời người chỉ có một, nếu đã không thể tự vỗ cánh bay lên thì cũng nên đường đường chính chính thẳng lưng ưỡn ngực hứng đời, há chi phải hạ mình rúc vào đôi cánh xác xơ của một con đại bàng già cỗi và tham lam để mong chờ sự "quan phòng" của nó? Nên nhớ rằng, khi cánh mỏi vuốt mòn, không thể bay cao bay xa kiếm ăn nữa thì chính những kẻ núp dưới đôi cánh của nó lại là món thực phẩm dự trữ bấy lâu.
Tỉnh đi nào!!!!
Khểnh
No comments:
Post a Comment