Friday, December 12, 2014

RẬN CHỦ THỜI @!

Thói đời cả thèm chóng chán. Sau khi ma nữ lừa tình được Phan Văn Phong - Lương Dân Lý bỏ vợ theo mình, ả có người hầu con nên điên cuồng phá phách, và leo lên được 1 số vị trí quan trọng, trở thành linh hồn khều tiền của một số bọn cặn bã theo đóm ăn tàn như Lê Dũng Vova, Lê Hồng phong,Thảo Teresa... ả đã quay lại xỉ nhục Phong, khiến Phong ức chảy máu mắt. Phong đã gửi cho tôi huyết tâm thư của y. Xin đăng nguyên văn và trọn vẹn để mọi người thấy hết sự dơ bẩn của bọn Rân chủ thời @





NỘI DUNG GỬI KÈM:

Chuyện cũ chắc chắn là em quên, nhưng mà anh thì nhớ. Là có một lần en khóc, than, và kêu anh đừng bỏ em. Anh hiểu như thế là em sợ anh bỏ em, vì em không phải người vợ tốt. Bạn em thì bảo anh là thằng điên đi lấy em làm vợ (là em nói cho anh biết thế, em còn nhớ hay cũng đã quên?)

Bây giờ sao đây?

Lúc nào em cũng muốn anh phải thế này phải thế kia. Suy nghĩ của em tân thời quá, trong khi anh thì tuổi cao tài thấp, hiện tại chỉ là thằng photo thấp hèn, suy nghĩ thì cổ hủ lúc nào cũng tâm niệm đàn ông lấy vợ ko theo gái nữa thôi chứ phải thay đổi mình để "theo vợ" thì anh ko làm được. Bạn em có bảo anh điên-khùng-dở hay gì gì nữa cũng kệ họ, anh ko để ý đén điều đó mà chỉ để ý thấy em lấy chồng là để có một người phụ việc biết vâng lời, em bảo gì phải làm ngay, dần dần sống phụ thuộc vào em...thế mà lại đi chọn anh thì anh một lần nữa nhắc lại là em đã nhầm người rồi...

Thôi nói chung chuyên của anh và em thì còn dài không bao giờ kể hết, mà kể nể ra đây cũng chả để làm gì. Do vậy nên thôi để trở lại câu hỏi "bây giờ sao đây" nhé:

Anh thấy rõ ràng một thực tế là anh đã không bỏ em, trước anh không nói nên bây giờ anh nói tương lai cũng vẫn vậy. Chỉ có điều trái ngược là bây giờ em lại đã và đang muốn bỏ anh ra đi, mà anh thì đơn giản, anh chỉ nghĩ nếu điều đó đã là sự thể hiện những suy nghĩ và quyết định nghiêm túc của em rồi thì anh cũng chẳng có lý do và lòng nào để ngăn cản hay níu kéo. Thôi thì Cứ xem như là số phận đã an bài để không có gì phải ầm ĩ nữa, cứ vui vẻ mà chấp hành đi, một khi ông trời đã định rồi thì con người sẽ chả có cách nào khác là cứ thế mà thuận theo là tốt nhất, xưa nay chả ai chống được Trời, Anh và em nếu như duyên tình mình chỉ đến thế mà thôi thì anh lòng thành xin chúc em trên con đường mới gặp được nhiều may mắn.

Anh chỉ băn khoăn với những điều còn lại:

01/ Gọi là V/C mà đem vấn đề tiền bạc ra để mà nhiếc móc trì triết nhau thì là điều tối kỵ rồi. Em ko biết "TIỀN" chính là "BẠC" sao, thôi, đến nước này thì anh xin thua em, xin thua em toàn diện. Anh nhận mình chỉ là loại bất tài vô dụng ăn bám vợ con em thấy được chưa nào, và bây giờ anh xin được chấm dứt điều tồi tệ đó. Có điều:...

02/ Em bảo anh chu cấp... đó là một đề nghị rất hợp lý, nhưng như anh đã nói anh tuổi cao tài thấp hiện tại chỉ là thằng photo kém hèn đang chật vật lo thân chưa xong lấy đâu chu cấp đây. Thôi thì trước tiên chia ra cho em bớt khó khăn, là em nuôi thằng cu bé còn cu lớn anh nuôi, rồi sang năm cu bé hết bú mẹ anh nhận nuôi tất mà ko cần em phải chu cấp gì cả, định kỳ sẽ vẫn đưa chúng về thăm mẹ, thế là em rảnh nợ, hết vướng bận bực mình chả phải là mong muốn của em sao???

03/ Anh xin em đừng lấy con ra để uy hiếp anh vì điều đó sẽ chẳng có ích gì, nếu em báo " Nó đéo phải con anh" thì hãy dạy chúng đừng gọi anh là bố nữa, anh sẽ tự rời bỏ ko cần em phải ầm ĩ cho kinh động phố phường, còn như bây giờ mà em bảo anh "đừng vác mặt đến nữa"? Trẻ con nó có quyền nhận và gặp cha-mẹ của nó, em đang đi đấu tranh đòi QUYỀN LÀM NGƯỜI cho người khác mà lại nỡ cướp quyền của con mình hay sao? Anh ko tin em của anh một thời mà lại dã man tàn bạo nhẫn tâm như thế đâu.

04/ Mình chia tay từ đây. Thôi thì chả là V/C thì là bạn, kể từ nay tuy không còn nhung nhớ nhưng em cũng đừng ngại, có việc gì em cần giúp thì cứ nói để nếu làm được thì anh sẽ cố gắng trong khả năng có thể

05/ Những gì anh đang nhận giúp em trong ngắn hạn sẽ vẫn vậy, anh sẽ tìm cách gửi lại và báo cho em biết.. Nhưng về lâu dài thì ý anh ko muốn có liên quan đến vấn đề tài chính để nảy sinh rắc rối với em đâu, do vậy em phải chủ động tìm cách tự giải quyết, anh chỉ nhận lời giúp những vấn đề ko liên quan đến tài chính mà thôi.

Tóm lại: Chả nên ầm ĩ, chuyện của 2 người thì 2 người tự giải quyết, thích sao cứ lẳng lặng tiến hành chứ không nên làm kinh động đến trẻ con, người già và bà con lối xóm. Nhất là 1 lũ “tay nhanh hơn não” ngồi đống nói trống không. Thế thôi./

Hoàng Trung

No comments:

Post a Comment