Chiều nay, trước ngày kỷ niệm truyền thống của lực lượng QĐND, được nghe Bộ trưởng Phùng Quang Thanh nói chuyện. Như mọi lần, ông nói nhiều, những vấn đề được quan tâm để cho sĩ quan, binh lính ở dưới hiểu, đồng lòng, thống nhất và quyết tâm hơn. Ông nói về biên giới, hải đảo, về Trường Sa, về thềm lục địa, về vùng đặc quyền kinh tế, về láng giềng, phân giới cắm mốc, đối tác, đối tượng… Ông nói về tàu ngầm kilo Hà Nội, TP Hồ Chí Minh, về vịnh Cam Ranh, về tên lửa phòng không S300, về tên lửa bờ đất đối hải Bastion, về chiến đấu cơ Su 30MK II, về tàu hộ vệ tên lửa Đinh Tiên Hoàng, Lý Thái Tổ, về lục quân, hải quân, không quân, biên phòng, cảnh sát biển… và rất nhiều điều nữa. Nhưng điều nghĩ nhiều hơn khi ông nói về 3 chức năng chính của quân đội: Đội quân chiến đấu, đội quân công tác và đội quân sản xuất. Ông giải thích về bản chất quân đội ta, một đội quân từ nhân dân, của nhân dân, vì nhân dân và tôi thấm điều đó.
Tôi càng hiểu ra rằng quân đội nhân dân Việt Nam là một đội quân chính nghĩa và là trụ cột của quốc gia, dân tộc. Trên thế giới này, mấy ngàn năm qua, bao nhiêu thể chế, chủng tộc đều sản sinh ra những đội quân của riêng mình… Nhưng quân đội nhân dân Việt Nam là một đội quân đặc biệt. Họ không phải một đội quân sinh ra để chinh phạt, xâm chiếm, đốt phá, xưng bá xưng hùng. Họ không phải một đội quân đánh thuê, chỉ biết bắn giết, đâm chém, san bằng tất cả. Họ không phải một đội quân để đảo chính, lật đổ, trở thành công cụ chính trị cho thể chế nào. Họ càng không phải là một đội quân để đàn áp, cưỡng chế, bóc lột nhân dân. Họ là một quân đội nhân dân.
Trong thời bình, chính sách “Ngụ binh ư nông” như Lý Thái Tổ từng nói, quân đội trở về thành đội quân công tác, đội quân sản xuất. Nhưng không phải vì thế mà họ lơ là, mất cảnh giác, ngừng rèn luyện, sẵn sàng chiến đấu. Họ vẫn luôn ở đó, vững vàng và tin cậy dù trong tình huống nào, mặt trận nào. Sự thật là như vậy, từ ngàn năm qua, kẻ thù phương Bắc, nguyên Mông, thực dân, đế quốc đều hùng bá hoàn cầu nhưng đến nước Nam đều quay đầu, không thua cũng chạy… Vì mọi cuộc chiến của quân đội và nhân dân Việt Nam đều là chính nghĩa, đều là chân lý.
Còn bây giờ, không ít “anh hùng bàn phím”, siêu nhân bàn nhậu, đại ca bàn trà… luận đàm về thế sự đều cho rằng chúng ta đang có một quân đội nhu nhược và hèn nhát. Nhưng thử nghĩ sâu xa mà xem, chiến tranh để làm gì, xâm lược, bành trướng hay phủ đầu? Những ai đã từng qua chiến tranh sẽ đều hiểu rằng, nếu còn có thể xin hãy giữ Hoà bình bằng mọi giá. Xương máu nào mà không của nhân dân, sinh mạng nào mà không của dân tộc, đau thương nào mà không của đất nước chúng ta. Bây giờ không phải cái thời mà cầm lá cờ phi đến đâu cắm xuống rồi có thể nói đây là lãnh thổ của nước tôi.
Và cũng không phải cái thời cứ ném khăn mùi xoa xuống là xách súng ra chuồng bò đấu một trận sinh tử, một mất một còn… Chúng ta phải sống vì một thế sự hòa bình, vì một đất nước thịnh vượng, một gia đình hạnh phúc và vì chính một cái thân ta được yên ổn. Ngộ giờ có chiến tranh, nhưng kẻ kêu gào đòi “đánh” kia có ai cầm súng ra chiến trường hay không? Hay có khi lại về phía bên kia hoặc tiếp tục ngồi làm tư lệnh bàn phím tiếp nhỉ? Máu và sinh mạng của nhân dân không phải để đánh đổi cho những điều phi lý, không có ý chí.
Chào mừng 70 năm thành lập QĐND Việt Nam(22/12/1944-22/12/2014) xin được gửi lời chúc tốt lành tới tất cả cán bộ, chiến sỹ trên mọi miền Tổ quốc. Và nghiêng mình kính cẩn tri ân trước những bậc tiền bối đã nằm xuống cho đất nước đứng lên.
Trường Giang
Trường Giang
No comments:
Post a Comment