Ngày nay sự phát triển của khoa học kĩ thuật công nghệ mạng internet ngày càng phát triển, mở rộng, kéo theo sự phát triển nhanh chóng về số lượng các trang web, các blog. Nhu cầu thông tin của người dân và các loại hình dịch vụ cung cấp những thông tin đó trở nên rất đa dạng. Tuy nhiên trong những trang web, blog bạn đã đang và sẽ đọc qua không phải trang nào cũng chính thống, chất lượng thông tin cũng tốt mà rất nhiều trang có nội dung đưa tin rất phản động và hình thức đưa tin rất khó chịu. Một vài trong số đó có thể điểm danh ra là “Dân Làm Báo, Quan Làm Báo, Vua Làm Báo”
Đọc hay không nên đọc phụ nhiều vào tâm lí thích hay không thích trong đó các tiêu chí đánh giá chủ yếu là nội dung và hình thức của thông tin đó. Hãy khảo sát một chút với một số trang web (DLB, QLB, VLB) trên để tìm nguyên nhân không nên đọc.
Màu sắc chính trị quá đậm đặc tạo nên sự khô khan và khó chịu. Bạn đã từng trải qua các tiết học chính trị đại cương những năm đầu đại học có thể nói rằng vô cùng khó đỡ, vô cũng buồn ngủ. Thế mà hãy thử nghĩ xem chúng ta lướt mạng lại gặp phải những trang web, những blog kiểu này thì có khác gì tra tấn người đọc. Nào là hết giáo dục định hướng tư tưởng này rồi là tư tưởng nọ, nào là kể hết ông bà lãnh đạo này đến ông bà lãnh đạo khác, hết sự kiện này đến sự kiện khác chả ai quan tâm chỉ cần nghĩ đến thôi là đã chán lắm rồi chưa nói gì đến đọc hay khong đọc. Không biết mấy bọn viết DLB, QLB, VLB này ngoài chính trị ra thì chúng không bao giờ xem bóng đá, thể thao, thời trang, âm nhạc hay sao ý? Tâm lí mà chán như vậy thì “có ma nó đọc”. Bọn này lạc loài đến thế là cùng.
Lướt qua DLB, QLB, VLB thấy toàn chém gió lịch sử 100%, mà toàn viết ở tận chỗ xa lắc xa lư nào viết ấy. Bác Hồ đẹp đẽ cao cả là thế, chúng lấy đâu ra toàn chuyện bịa đặt, phản cảm làm xấu hết thần tượng của người dân Việt Nam và thế giới. Mỹ, bọn ngụy quyền, ngụy quân có gì mà đẹp có gì mà tốt. Ngày xưa chúng dìm dân ta trong biển máu, đem máy chém đi khắp miền nam giết hại đồng bào. Không biết bao nhiêu đồng bào bị chúng tàn sát giết hại dưới lưỡi lê, máy chém của chúng, không biết bao nhiêu mẹ già mất con, vợ mất chồng, con mất bố, càng nghĩ càng sót xa đau đớn đến nay nỗi đau chắc vẫn còn nhiều ám ảnh. Lại thêm dưới chế độ ngụy đồng bào nông thôn miền nam thì nghèo khổ rách nát, dân thành thị nhất là Sài Gòn lúc ấy thì đủ thứ xa hoa, sống đã thừa thãi thì chớ lại còn là nguồn lây lan các căn bệnh thế kỉ do ngoại lai mang vào. Chúng sống ở nước ngoài biết cái quái gì trong nước mà chém gió cứ như thật, viết báo hay sao không không tự thành lập một tờ báo hay một trang tin có cơ quan chức năng thẩm định cấp phép đàng hoàng cho nó oách có phải hay hơn không? Chắc chắn viết blog này chúng không thể không có sự hậu thuẫn về tiền bạc từ một tổ chức nào đó được. Người Việt Nam định cư ở nước ngoài không chăm chỉ làm ăn để nuôi bản thân và gia đình thì làm sao tồn tại ở môi trường nước ngoài, huống chi bọn viết các blog này ăn không ngồi rồi, có làm việc gì đâu toàn “chém gió” nếu không có bên nào hỗ trợ tiền thì có mà “sống vào mắt”.
Dân chúng đọc làm sao được? giới trẻ đọc làm sao được ? khi mà các blog này sặc mùi tinh thần chống đảng chống nhà nước. Chúng nghĩ người dân ai cũng nghĩ như chúng chắc. Thứ nhất, việc mưu sinh còn nhiều khó khăn họ lo việc cho bản thân còn chẳng đủ, lấy đâu ra thời gian mà đọc mà nghĩ theo những thông tin bọn blog này viết. Thứ hai người dân người ta có nhu cầu tìm hiểu thông tin, tin tức lại nhanh chóng và rẻ tiền thì họ ngay lập tức tra cứu trên những trang đầy uy tín như Dân trí, Vn express, Pháp luật, Báo mới... Người dân ngày nay cũng rất cẩn thận kĩ lưỡng, họ thừa biết thông tin trên mạng độ chính xác như thế nào thế nên trang web có bản quyền, chứng nhận của cơ quan quản lý thông tin còn chẳng ăn nai huống chi lại còn đi đọc mấy trang blog DLB, QLB, VLB làm chi cho mệt đầu mệt óc. Thứ ba, người dân, giới trẻ Việt Nam họ vô cùng yêu nước yêu đảng, chả có lí gì khi họ phải nghe những lời bơm đểu của bọn ở tận đẩu tận đâu đầy mùi chống phá. Có chăng có những việc này việc khác còn hạn chế trong đường lối chính sách, quản lí xã hội…họ cũng có cách riêng của họ, không đến lượt bọn viết blog phải dạy khôn, lên lớp.
Hình thức của mấy blog này cũng có nhiều vấn đề.
Tên gọi quá ngạo mạn! Nào là dân, nào là quan, nào là vua. Nối lại chẳng phải được hệ thống xã hội phong kiến à. Bây giờ là thời đại dân chủ, hãy chọn những tên gọi cho tươi mới mát mẻ hơn đi.
Mấy cái ảnh của mấy blog này không cái nào ra hồn. Bọn này nghĩ một mình chúng biết pho- tô- sốp hay sao ý. Đã chế ảnh, sửa ảnh đã xấu thì chớ lại còn có những comment không ra hồn gì.
Văn bản quá dài. Lẽ thường người ta hay nói rằng dài là dai là dại. Dài thì ai muốn đọc cơ chứ huống chi lại đọc hết, thử hỏi ai còn dám đọc nữa đây? Có lẽ nếu bọn này viết văn ngắn thì sẽ không được cấp trên trả tiền, văn ngắn thì khó thuyết phục thế nên không thể không dài. Nhưng sự tình đọc dài, lại nhìn mãi trên màn hình máy tính, điện thoại chắc không bị đau mắt hột thì cũng đau mắt đỏ mất.
Lời văn sáo rỗng, tối nghĩa dẫn chứng thiếu thuyết phục, sắp xếp đoạn văn lung tung, lẫn lộn không biết đâu là câu chủ đề. Có thể nói rằng kĩ năng báo chí nhất là báo mạng của bọn này ngay lập tức cần phải đi bổ túc.
Trên đây là mấy điểm không thể chấp nhận được của mấy trang Dân làm báo, Quan làm báo, Vua làm báo. Bạn là những người thông minh thông thái khi sử dụng mạng vì vậy hãy cẩn thận khi không may gặp phải mấy trang blog này, đồng thời hãy chia sẻ cho bạn bè mình cùng biết để phòng tránh.
P/S đã có không ít trường hợp một số sinh viên, giới trẻ đã bị bọn này lôi kéo, tác động, mua chuộc trở thành thành viên của chúng để rồi xa vào vòng pháp luật. Đúng là lợi ít hại nhiều./.
Mai Anh
Mai Anh
No comments:
Post a Comment