Phần 4: Buổi liên hoan đáng nhớ.
Khi sắp thi đại học. T có nhờ các bạn viết lưu bút cho tôi. Mãi tôi mới dám đưa quyển sổ cho C. Và sau này, tôi biết được trước kia C yêu tôi nhiều như thế nào. C cũng đã xin lỗi tôi vì hành động của mình. Tôi cũng không trách C nhiều nữa nhưng cũng không muốn liên quan gì tới C nữa. T tập trung ôn thi đại học. Tôi không có người yêu gần 20 năm nay có sao đâu, nên tiếp tục không có cũng không có gì khó, tôi vẫn vui vẻ vì có nhiều bạn bè quanh mình. Tôi dường như quên cả C vì lúc đi học, hay đi về nhà, tôi đều có người nói chuyện. Kết thúc năm học, lớp chúng tôi có tổ chức buổi liên hoan chia tay tại nhà tôi. Chúng tôi đã mời rất nhiều thầy cô tới dự buổi liên hoan. Sau trận mưa rào lớn, chúng tôi lại bày thức ăn, đồ uống ra bàn. Tuy chúng đã nguội ngắt hết cả, nhưng đứa nào cũng háo hức, vui vẻ nâng chén chúc nhau thi đỗ đại học. Ai cũng uống hết mình. Và ngày hôm đó thực sự là một ngày đáng nhớ với mỗi đứa lớp tôi. Qủa nhiên lời đoán trước của cô giáo dạy địa lý lớp tôi không hề sai chút nào. Sau những màn chúc tụng nhau những cốc bia lớn, là hình ảnh dở khóc, dở cười của các bạn.
Hầu như ai cũng uống say tới mức không biết trời đất gì, ngoại trừ một số đứa ý thức được hậu quả của việc uống say nên còn tỉnh táo, trong số đó có tôi. Một mặt sợ bị đau đầu, một mặt do tôi đăng cai chủ nhà nên không dám manh động. Chẳng may uống say, nói lung tung sẽ bị mọi người phát hiện. Bọn con trai, con gái say bia, rượu, ăn nói lung tung, khóc lóc thảm thiết về việc phải chia tay nhau, hay việc ghét đứa này đứa kia. Nói chung là có những gì thấy bức xúc, bất công đều khai hết ra. Có những đứa nằm ôm nhau khóc cho hoàn cảnh của mình, có đứa khóc vì bị người yêu bỏ,… Cảnh tượng này thực sự có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tới, cũng chưa bao giờ có thể hình dung ra được. Nhiều bạn mượn cớ này, để tỏ tình với bạn trong lớp. Ngày hôm đó cũng là một hôm rắc rối với mấy cô, cậu tỏ tình nhau.
Có bạn gái,thích cậu D này đã lâu mà không dám nói ra. Nhân tiện ngày cuối cùng còn gặp nhau, cô đã nói hết lòng mình. Tuy nhiên thì D không yêu cô ấy, mà lại thích một bạn gái lớp bên cạnh. Mối tình chồng chéo luôn làm đau lòng nhiều người. Tôi và mấy bạn nữa phải đi dọn dẹp chiến trường do các bạn nôn ra, nếu không cái nhà tôi nó sẽ bốc mùi không thể chịu được. Chúng tôi còn tác nghiệp kịp thời quay lại những video để đời cho thế hệ sau xem lại cũng bò lăn ra cười. Có đứa còn vừa khóc vừa cười đi dọc nhà, tát hết đứa này đứa kia. Có đưa bị bọn không bị say lợi dụng, khai thác thông tin xem thích ai, và câu trả lời có thể nói khá bất ngờ cho cả lớp.
Chúng tôi đi mua thuốc giải rượu, bia cho các bạn uống, và xếp tất cả trai, gái gọn vào một chỗ cho ngủ. Trong lúc tôi còn đang xem bạn bè thế nào, thì mấy đứa chơi thân với tôi gọi lại chỗ C:
Có chuyện gì thế?
Cứ lại đây, thằng C nó có chuyện gì muốn nói với mày ấy.
Tôi ngỡ ngàng, đi lại phía Cường. Cường uống say tới mức không biết gì, chỉ nằm và gọi tên tôi như thể không bao giờ có cơ hội gọi vậy. Trong lúc say, C vẫn nói xin lỗi tôi, dường như C biết mình đã gây cho tôi nỗi đau lớn thế nào, và luôn tự trách mình. Lúc viết lưu bút C đã xin lỗi tôi, nhưng dường như nó là chưa đủ, và C lại một lần nữa xin lỗi tôi. Trong tôi lúc đó, không còn thấy ghét C nữa. Thấy C như vậy, tôi đâu lỡ ghét C được nữa. Tôi cũng không muốn phải giữ mái thái độ thù ghét C khi đối diện, chỉ là tôi ngại không dám nói chuyện, muốn lảng tránh mà thôi. Tôi mắc màn cho C ngủ, nhưng trong lúc ngủ tôi vẫn nghe thấy C gọi tên tôi. Dường như tôi làm C phải suy nghĩ quá nhiều, tôi làm C bận tâm, thấy có lỗi nhiều với tôi. Có lẽ đó cũng là mục đích ban đầu của tôi chăng? Tôi không biết nữa, vì dù sao tôi vốn dĩ cũng không muốn quan tâm tới C nữa, tôi chỉ muốn thi đỗ đại học, và tôi sẽ không phải khiến mẹ tôi buồn về tôi là được rồi, tôi không cần quan tâm thêm thái độ của một ai nữa. Sau buổi liên hoan đó, dường như những bạn bị say không hề biết mình đã làm gì hôm đó. Những gì họ biết là do các bạn kể lại, và làm họ thấy thẹn thùng, xấu hổ khi mình hành động như vậy. Ít lâu sau, tôi lại nhận được cuộc gọi điện thoại của C. C nói trong lúc say. C gọi tôi, và lại xin lỗi tôi.
Tôi cũng đã nói tha lỗi cho C rất nhiều lần rồi nhưng có vẻ như những lời nói của tôi không làm thay đổi suy nghĩ của C. C gọi tôi lên nhà đứa bạn cùng lớp, nơi mà C cũng mấy đứa bạn liên hoan. Nhưng khi tới nơi, tôi chỉ thấy C nằm đó, và ngủ không biết trời đất gì. Nhìn C lúc này tôi thấy thương C nhiều lắm. Vì dù sao C cũng là người đầu tiên tôi thích, rồi yêu. Tôi thấy buồn và tự cảm thấy mình có lỗi, chính tôi là người đã nói chia tay trước, để rồi xảy ra liên tiếp những chuyện buồn sau này. Tôi cũng vui cho C vì yêu được bạn gái tốt, vui tính, và chung tình. Tôi không thấy ghen tức, hay khó chịu khi bọn họ đi chơi, vui đùa cùng nhau, đó cũng là điều tự tôi cảm thấy mình đã giúp cho C rồi.
(còn nữa…)
Khểnh
Phần1:http://gocnhinthoidai.blogspot.com/2013/08/tinh-yeu-cua-toi-phan-1-toi-cua-tuoi.html#.Uj0lLNLDo4U
Phần2:http://gocnhinthoidai.blogspot.com/2013/08/tinh-yeu-cua-toi.html#.Uj0llNLDo4U
Phần3: http://gocnhinthoidai.blogspot.com/2013/09/tinh-yeu-cua-toi_20.html#.Uj-QiNftq1E
No comments:
Post a Comment