Ngày trước xây dựng con đường Hồ Chí Minh gặp rất nhiều phán ứng quyết liệt rằng không hiệu quả tốn kém này nọ, lại đụng chạm tới thiên nhiên hoang dã gì đó. Tất nhiên bọn bàn giấy thì nó không biết con cái gì rồi, còn đường đó là đường lịch sử, với lại xây dựng nó chủ yếu là chiến lược an ninh quốc phòng là chính, thế nên không thế tính hiểu quả kinh tế của nó được.
Và cuối cùng con đường ấy vẫn được xây dưng, và hiệu quả của nó mang lại là gì? Vì tầm hiểu biết hạn hẹp nên em xin đem ra một số dẫn chứng mà thấy trước mắt đó là: những huyện miền núi như Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình…từ khi có con đường đi qua giao thông thuận lợi hơn hắn, đời sống kinh tế nhân dân khấm khá lên, giao lưu buôn bán thông thương giữa nước bạn Lào, Campuchia cũng thuận tiện hơn nhiều lúc trước. Và đương nhiên những huyện miền núi đó thay da đổi thịt lên từng ngày.
Quay trở lại với sự việc gần đây nhất đó là tỉnh Quảng Bình, đồng ý cho làm cáp treo đế phát triển du lịch vào hệ thống hang Sơn Đòng (hang động được quốc tế đánh giá vào hạng đẹp nhất, dài nhất thế giới) vấp phải sự phán ứng dữ dội từ giới bàn phím và các nhà khoa học ngồi máy lạnh xa lông (vì sao tôi gọi là xa lông? Vì họ chí ngồi máy lạnh,chiều chiều ra bờ Hồ gặm chân ba ba chứ có biết gì về mấy cái hang khỉ ho cò hát dặm ở đó đâu, họ đã bao giờ đặt chân tới cái huyện miền núi đó xem đời sống nhân tình đó thế nào đâu, họ chí biết kêu gào bảo tồn và bảo tồn, nhưng dân thì vẫn phải hằng năm đội nón xin lúa gạo mỗi năm có lụt lội).
Họ đem ra những dẫn chứng rằng làm cáp treo thì sẽ phá hủy hệ thống hang động này. Theo tôi thì đã phát triển du lịch thì ắt phải có phương án phát triển đi đôi với bảo tồn, chẳng ai đi đào cái hang đó lên mà bảo là phá hủy cả. Còn về cái lợi là cái gì? Đó là phát triển du lịch, thu hút khách nước ngoài, kéo theo những cơ sở dịch vụ, tạo giải quyết công ăn việc làm cho những người dân địa phương đó, góp phần thúc đấy phát triển tỉnh Quảng Bình vốn xưa tới nay được mệnh danh là tỉnh nghèo của đất nước. Thế nên, khi các vị có chém gió về vấn đề gì thiên nhiên cây cỏ thì cũng nên nhìn đời sống người dân chỗ đó đã nhé. Bảo tồn mấy cái hang khỉ ho cò hát dặm đó trong khi đời sống nhân dân toàn đội nón đi xin lúa gạo liệu có đáng không? Trong khi nó có tiềm năng phát triển của nó nhưng lại bị kìm hãm.
Nếu các bác có cơ hội về hỏi xem vùng dân chỗ đó, hỏi họ xem có muốn đầu tư phát triển du lịch không? Có muốn kéo theo các dịch vụ khác phát triển không? Tôi dám đảm bảo là dân ở đó đồng thanh hô vang từ "có" cả 2 nước Việt Lào cùng nghe ấy chứ.
Thế nên hỡi các vị lãnh đạo Tỉnh Quảng Bình, các vị cứ xây đi, miễn sao dân có ăn, áo có mặc, không còn mỗi năm những phu trầm chém giết nhau, lâu lâu tòi ra vài cái xác là ok rồi. Không nộp đủ thuế cũng gõ đầu các vị, để dân đói cũng gõ đầu các vị chứ không phải là nhà khoa học hay bọn nhà báo rởm đời đâu.
Thế nên đừng chém những thứ khoa học viễn vông đó nữa, thực tế chút đi, dân không có cái mà đút vào họng thì bảo cái gì? Rừng thì chặt hết nó roài, giờ lại đòi đi bảo tồn mấy cái hang nơi khỉ ho cò hát dặm ấy. Thế nên các bác đừng vì hiện tượng hay áp lực xã hội mà chùn chân trước bọn kền kền này.
Cũng như ngày trước cái cầu Long Biên ấy, sắp sập roài, có phương án tháo dỡ roài, thế là vấp phải đám dư luận thế là bảo tồn, giờ có phải hằng năm đi ôm khư khư một đống sắt chả làm nên tích sự gì đúng không?
Linh Nguyễn
No comments:
Post a Comment