Tuesday, October 28, 2014

“TA HAY SƯ”

Hồi nhỏ tôi đọc một truyện cười dân gian có tựa là "Ta hay sư? Sư hay ta" rất nhộn. Chuyện rằng có anh kia nhậu xỉn ngủ như chết, mấy người bạn anh ta lấy dao cạo đầu anh ta láng cóng. Khi ngủ dậy anh ta sờ đầu rồi tự hỏi "ta hay sư? Sư hay ta?". Không tự trả lời được, anh ta mò về nhà. Bầy chó ở nhà thấy anh ta đầu trọc lạ hoắc sủa váng lên. Và thế là anh ta nghĩ "chắc mình là sư thật", từ đó anh ta lên chùa ở luôn. 



Khi còn bé, với tôi câu chuyện trên đơn giản là câu chuyện tiếu lâm giải trí. Lớn lên câu chuyện ấy cho tôi một thông điệp khác. Mỗi người phải biết mình là ai, ở đâu, từ đó hình thành một một lý tưởng mà mình phải theo đuổi và phải kiên định. Lý tưởng được xây dựng bằng hiểu biết và bản lĩnh. 

Có những người tuyên bố mạnh mẽ lý tưởng của tôi thế lọ thế chai nhưng chỉ cần gặp phải dư luận trái chiều hay các sự kiện kiểu hiện tượng chú không phải bản chất là họ quay ngoắt 180 độ. Người ta gọi đó là "tự diễn biến" nhưng tôi thì không. Tôi không cho rằng đó là "tự diễn biến" đơn giản vì họ không có lý tưởng, cái mà trước đó họ theo đuổi là trào lưu vậy thôi. Trào lưu thì thay đổi xoành xoạch như thời trang hay âm nhạc. 

Có những người va vấp do nhận thức chưa đủ bị bạn bè phản ứng chụp cho họ cái mũ XYZ gì đó thì họ cũng không trở lại là mình như trước. Nếu không đội cái nón XYZ ấy thì họ cũng tự đội cho mình cái nón khác. Ta vốn là ta thì dẫu có bị cạo đầu thì vẫn là ta chứ sao dễ dàng thành sư ngay và luôn? 

Nhắc lại chuyện xưa, các bác lão thành cách mạng hận nhất đám chỉ điểm. Đánh nhau với địch ngoài mặt trận có chết cũng dễ chịu hơn cảnh bao nhiêu cơ sở cách mạng bị thanh trừng do đám phản bội cách mạng chỉ điểm. 

Còn nhớ vào năm 1990 khi hệ thống XHCN Đông Âu sụp đổ có nhiều người vội vã rời bỏ hàng ngũ Đảng Cộng Sản. 2014 Việt Nam chưa rơi vào hoàn cảnh ngặt nghèo vậy mà lắm anh chị hôm trước còn gọi chủ tịch Hồ Chí Minh là "Bác" hôm sau đã gọi là "ông Hồ" cho nó hợp thời, cho trung lập ..Haizzzz 

Xem ra câu chuyện "Ta hay sư, sư hay Ta" chưa bao giờ cũ.

Hoàng Trung

No comments:

Post a Comment