Trong cuộc sống ai cũng muốn kiếm cho mình một cái nghề, kiếm được một công việc ổn định để nuôi sống bản thân và gia đình. Có những người tìm kiếm cho mình một công việc phù hợp với khả năng, những công việc chân chính, lương thiện để kiếm sống nhưng cũng có những người để kiếm sống họ sẵn sàng làm bất cứ nghề nào, cho dù những nghề đó bị xã hội lên án, bị mọi người dè bĩu, vi phạm pháp luật.
Dưới góc độ bài viết này, tác giả xin được nói về một trong những “nghề”, đó là nghề “zân chủ”. Có người sẽ hỏi nghề “zân chủ” là gì? Trong xã hội cũng có cái “nghề” này hay sao? Những người hành nghề “zân chủ” nhằm mục đích gì?...
Trước hết, nói về nghề “zân chủ”. Tạm hiểu là, đây là từ dùng để nói về một “nghề” đang trở nên “hot” ở Việt Nam, chỉ những người dưới cái mác đấu tranh đòi “tự do”, “dân chủ”, “nhân quyền” để chống chính quyền, chống Đảng, chống Nhà nước. Đây là một “nghề” đang được một số người xác định là “cần câu cơm” của mình.
Mọi người hẳn sẽ rất ngạc nhiên khi nói về trường hợp của “zân chủ” Trương Văn Dũng (Dũng xe ôm). Xuất thân từ một người buôn ma tuý, sau khi được ra tù Dũng hành nghề xe ôm. Cái nghề này cũng chẳng giúp Dũng trang trải được cuộc sống hàng ngày, đừng nói là sắm được cái này cái kia. Thế mà, sau khi được một số người lôi kéo đi tham gia tuần hành, biểu tình vào các ngày thứ 7 và chủ nhật hàng tuần nhằm chống chính quyền, 2 năm sau Dũng đã tậu được nhà và có cuộc sống có thể nói là gấp nhiều lần trước đây. Hỏi ra mới biết là, với các mác nhà “zân chủ”, cùng với đó sẵn thói hung hăng của một anh chàng đã từng dính đến ma tuý, Trương Văn Dũng luôn tỏ ra rất tích cực chửi bới chính quyền, chửi bới những người làm nhiệm vụ trong các lần hô hào biểu tình chống Trung Quốc, tượng niệm Hải chiến Hoàng Sa, Gạc Ma, chiến tranh biên giới… Dũng đã được một số cá nhân, tổ chức ở bên ngoài tuồn tiền vào để tích cực hoạt động chống đối lần sau. Thế là, cứ mỗi lần hô hào biểu tình chống chính quyền, Dũng lại là người tỏ ra sốt sắng và tích cực nhất.
Chẳng phải nói đâu xa, khi ông Nguyễn Thanh Giang (một người hành nghề zân chủ lâu năm) cùng với ông Nguyễn Thượng Long và một số người khác lập ra và duy trì hoạt động của cái gọi là “tập san Tổ quốc” đăng tải các bài viết có nội dung kích động chống chính quyền, chống Nhà nước Việt Nam, thế là chỉ trong một thời gian ngắn, ông Thanh Giang đã nhận được hàng chục nghìn USD từ các cá nhân, tổ chức bên ngoài gửi về. Thế là chẳng cần phải làm gì nhiều, ông Thanh Giang, ông Thượng Long chỉ làm mỗi công việc là ngồi viết bài hoặc tập hợp các bài viết có nội dung chống chính quyền để đăng tải lên “tập san” mà vẫn có một cuộc sống được gọi là “sung túc”.
Nguyễn Văn Đài cùng với một số “anh em” trong “Hội anh em dân chủ” cũng là một điển hình. Gần như Đài chẳng có việc làm gì sau khi ở tù về. Là một người chống chế độ có thâm niên (Đài từng bị xử lý về tội tuyên truyền chống nhà nước), thế nhưng Đài vẫn có tiền để duy trì cái gọi là câu lạc bộ “Hội anh em dân chủ” của mình. Không những vậy, Đài vẫn có một cuộc sống “sung túc”, có tiền để phân phát cho các anh em trong câu lạc bộ. Vậy, tiền này lấy ở đâu? Chẳng phải là tiền từ các tổ chức, cá nhân bên ngoài gửi về để dung túng, để hậu thuẫn cho Nguyễn Văn Đài và đồng bọn hoạt động chống chính quyền hay sao?
Vợ chồng “zân chủ” Phạm Hồng Sơn (Thuỵ Khê, Hà Nội) cũng không phải ngoại lệ. Phạm Hồng Sơn chẳng có một công việc gì cho ra trò, công việc chính của Sơn dường như là viết bài nói xấu, vu cáo chế độ, sau đó là nhận tiền từ bên ngoài gửi về. Hết tiền là lại viết bài, nhận tiền rồi lại viết bài.
Thế mới biết, thực chất của cái tham gia “zân chủ”, trở thành các “lều zân chủ” ở Việt Nam chẳng có gì khác ngoài kiếm tiền. Đấu tranh cho lý tưởng, cho “dân chủ”, “nhân quyền” gì chứ khi những người tham gia chẳng lấy có nổi một chút nghề nghiệp, trình độ và đạo đức để làm nó. Thử hỏi, nếu không có tiền số kia cho hành nghề “zân chủ” không? Câu trả lời, có lẽ là khô…….ng!
Việt Nguyễn
Việt Nguyễn
No comments:
Post a Comment