Tên em là tên một dòng sông. Theo lời tự sự của em trong một note thi đó là ý nguyện của ông nội về một dòng sống gắn với kỉ niệm đời quân ngũ của ông.
Cô gái nhỏ nhắn, có chiều cao khiêm tốn nhưng không hề e ngại trước ống kính. Em nói giọng địa phương, đôi lúc nờ lờ lẫn lộn, không ngại trả lời phỏng vấn. Tôi hầu như không thấy em tham gia tranh luận tại các diễn đàn. Em là con người hành động.
Những ngày qua, sóng dậy trong làng mạng, có vẻ như cái tên Hoàng Thị Nhật Lệ cũng trở nên khá hót. Những lời lẽ độc ác, cay nghiệt hướng đến em. Những lời động viên chia sẻ cũng hướng đến em. Có lẽ các bạn em cũng ít nhiều chao đảo, hoặc lo lắng hoặc bất bình. Em không thế.
Khu nhà ở Sinh viên đã hoàn thành và đưa vào sử dụng là kết quả tâm huyết của những tấm lòng. Tuy nhiên lại không được sinh viên đón chào dù rằng rõ ràng khu nhà có nhiều ưu đãi của nhà nước: Phòng khép kín với diện tích trên dưới sáu chục mét vuông, dùng cho 6 đến 8 sinh viên, giá 205k/tháng. Vì sao vậy? Nguyên do để đến được khu Nhà Sinh viên này không có tuyến xe buýt thuận tiện. Người ta đấu thêm vào tuyến xe buýt vành đai, sinh viên muốn đến trường sẽ phải qua nhiều tuyến, bất cứ trường nào và thời gian hàng giờ.
Lệ đã khảo sát tuyến xe buýt để đến một vài trường. Em liên lạc với Bộ trưởng Đinh La Thăng, trình bày. Bộ Trưởng Thăng đã hứa.
Tôi chờ đón tuyến xe giành cho khu nhà ở SV này, tôi giành riêng cho ông Bộ trưởng hành động một tình cảm đặc biệt.
Và tôi cũng giành cho em, một thanh niên hành động sự mến mộ đặc biệt.
Tôi cảm nhận ở em, trong dáng vóc nhỏ bé là ngọn lửa hừng hực từ trái tim. Và một cái đầu thông minh. Tôi biết rất nhiều người sợ hãi và khâm phục em.
Em, có thể nói là ngọn hải đăng của DLV, của tuổi trẻ hăng hái dù rằng em luôn mặc áo cờ đỏ sao vàng trong những lần xuất hiện.
Bão DLV chưa ngớt, lại rộ lên về những chiếc nơ xanh.
Một kế hoạch chuẩn bị kỹ lưỡng, bài bản nhưng khi thi hành thì gặp dư luận không hưởng ứng. Đó là chương trình thay thế cây xanh đô thị của Thành phố HN. Người ta nói sẽ có hàng ngàn người bảo vệ để không cho chặt cây. Người ta nói những bạn trẻ có phong trào về những chiếc nơ xanh gắn lên những thân cây sẽ bị chặt.
Tôi sẽ không nói về việc lợi, hại, đúng, sai trong việc chặt hạ thay thế cây xanh. Chỉ nói về dư luận và sức mạnh của nó. Hôm nay lúc nào mở TV cũng thấy tin liên quan đến cây xanh. Và Chủ tịch UBND thành phố dẫ cho dừng việc chặt hạ cây. Giao cho Sở Xây dựng kiểm tra, xem xét.
"DLV là những kẻ vong ân bội nghĩa". Trương Văn Dũng với tấm biển: "Đả đảo Nông Đức Mạnh bán nước, tham nhũng" trở thành kẻ yêu nước.
Những người biểu tình chuyên nghiệp, những chiếc nơ xanh đã thắng. Người làm chuyên môn phải biến thành kẻ tội đồ.
Thật sự tôi cũng không hiểu nhãn quan của các nhà báo giờ đây nó nhìn nhận các vấn đề thế nào. Truyền thông nhà nước vốn được các rân chủ khẳng định chỉ toàn nhồi sọ giờ đây bỗng làm tôi quan ngại sâu săc.
Tôi chợt nhớ đến các loại tin kiểu như cô gái đuối nước vì đói, thầy hiệu trưởng ngày đi dạy, đêm đêm xuống dòng sông Đà đánh cá nuôi học sinh. ...
Tác giả: Thi Nguyễn
No comments:
Post a Comment