Đọc tâm sự của cậu Lý Quang Sơn về cảm giác phong trào dân chủ như một câu chuyện chưởng thấy mà chí lí vô cùng. Khi xưa mới vài anh hào kiệt, đếm qua đếm lại mòn nhẵn cả mặt. Lúc đó nhìn quanh cứ ai lão làng được suy tôn, địa hạt ai người ấy giữ, nước sông không phạm nước giếng. Đi đâu, mở miệng ra là “giữ gìn hình ảnh phong trào đấu tranh dân chủ”, thậm chí có bang hội còn xem đây như tôn chỉ, điều lệ, khuôn phép bất di bất dịch.
Nay hảo hán ngày càng đông vui, nhộn nhịp những tưởng đã đến hồi chính tà phân tranh, Triều đình đã đến ngày tận số. Ai dè giang hồ tứ xứ Bắc, Trung, Nam, Hải ngoại lâm vào thời kì loạn lạc, chia thành nhiều bang phái khác nhau, thi nhau đấu đá để xưng bá võ lâm. Trong cuộc chiến tranh giành cao thấp, các loại chưởng chính đạo, tà đạo được đem ra thi thố khiến giang hồ ngày càng hiểm ác, hiện tượng loạn đạo pháp khiến người trong cuộc không thể phân biệt đâu chính, đâu tà, ra tay tàn sát nhau vô tội vạ.
Trong bức tranh nhuốm màu máu đỏ cộng với mật thám Đông xưởng của Triều đình giăng thiên la địa võng khắp nơi, nhiều anh hùng luyện quá nhiều chưởng nên rơi vào tình trạng tẩu hỏa nhập ma, nhìn đâu cũng thấy mật thám Đông Xưởng, tay nọ tự chặt tay kia khiến nhiều anh hùng có nguy cơ rơi vào sức tàn lực kiệt. Các cuộc thương thuyết hình thành các liên minh nhằm cứu vãn đại cuộc thất bại nhiều không kể xiết. Các chiến lược gia tài tình phân tích thế trận chí lí, sâu sắc nhưng mọi giải pháp đưa ra đều nhanh chóng bị vô hiệu hóa.
Cuộc chiến ngày một kịch tính khiến bất cứ ai còn vương vấn đều thấy mình bị hút vào vòng xoáy không tài nào gỡ nổi. Lúc này mong chờ vào trời cứu không bằng tự cứu mình, những thành phần tự nhận thấy mình tài hèn sức mọn, chân yếu tay mềm nên quy ẩn giang hồ chờ ngày các bang chủ phân tài cao thấp, minh chủ sống sót, chiếm được vị trí độc tôn mới xuất đầu lộ diện.
Hải Trang
No comments:
Post a Comment