Niềm tin vào chiến thắng của con người Việt Nam vượt qua mọi thách thức của kẻ thù. Chúng ta đánh giặc bằng tất cả sức mạnh của sông núi, của truyền thống lịch sử. Những người con anh dũng không ngại hi sinh lao mình để bảo vệ đất nước, bảo vệ Tổ Quốc thân yêu. Bất chấp sự tàn phá của chiến tranh đối mặt với tử thần nhưng họ vẵn luôn phơi phới tinh thần lạc quan cách mạng, tin tưởng vào cuộc đấu tranh chính nghĩa của dân tộc là chiến thắng và nhất định sẽ là như thế!! .
Bom đạn chiến tranh có thể làm rung chuyển núi rừng nhưng không thể làm rung chuyển trái tim của những con người yêu nước. Họ thấy hạnh phúc khi được chiến đấu và hi sinh cho đất nước. Biết bao con người đã hóa thành hình đất nước, họ đã nằm xuống tại mảnh đất này, dâng trọn cho cuộc đời mình cho quê hương đất nước..
Chúng ta ai cũng có mẹ. Người con nào cũng được ấm áp trong vòng tay của mẹ và người mẹ nào cũng muốn đươc sum vầy với các con trong suốt cuộc đời. Với mẹ, các con cũng là những đứa trẻ để mẹ nâng niu để mẹ chăm sóc. Chiến tranh dù đã đi qua nhưng sự mất mát về con người không gì có thể bù đắp được.
Hàng triệu liệt sĩ trên đất nước này qua các cuộc chiến tranh cũng đồng nghĩa với hàng triệu người mẹ mỏi mắt chờ mong những đứa con ra đi mà không bao giờ quay trở lại: “Nước mắt mẹ không còn, vì khóc những đứa con lần lượt ra đi... đi mãi mãi... Thời gian trôi qua, vết thương trên thịt da đã lành theo năm tháng nhưng vết thương lòng mẹ vẫn còn nặng mang”. Còn gì nỗi đau nào mất mát hơn nỗi đau này, hy sinh của họ quá lớn.
Chúng ta đang được sống trong một đất nước hòa bình. Toàn Đảng, toàn dân đang chung tay xây dựng đất nước ngày càng đàng hoàng hơn, to đẹp hơn như lời Bác Hồ căn dặn. Tôi nghĩ rằng, mỗi chúng ta, đặc biệt là thế hệ trẻ hãy tự nhìn nhận lại mình, hãy sống có lý tưởng, có trách nhiệm để không hổ thẹn với những người con đã dâng trọn cuộc đời mình vì độc lập tự do của Tổ quốc. Tôi chợt nhớ lời bài hát “khát vọng tuổi trẻ” của nhạc sỹ Vũ Hoàng; “… Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà cần hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay…” Vâng, đừng hỏi và cần hỏi, tất cả chúng ta hãy cùng ghi nhớ nhé.
Hoàng Trường
No comments:
Post a Comment