Lâu nay, người ta vẫn biết đến giải thưởng là sự ghi nhận đóng góp, cống hiến của con người trong một lĩnh vực của xã hội. Thế nhưng, khi mà nó được tạo ra bởi sự dối trá và giảo hoạt để nhằm đạt được những mục đích xấu xa thì tự bản thân nó trở nên vô giá trị, thậm chí bị kinh bỉ. “Giải thưởng người bảo vệ nhân quyền” của Tổ chức Civil Rights Defenders (viết tắt là CRD) vừa được trao cho blogger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một ví dụ điển hình. Tại sao vậy?
Bởi lẽ điểm qua "thành tích bảo vệ nhân quyền" của người được trao thưởng bloger Nguyễn Ngọc Như Quỳnh thì thiết nghĩ mọi người hoàn toàn có thể đưa ra được kết luận về cái gọi là “Giải thưởng người bảo vệ nhân quyền” này. Vậy Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là ai?
Thực ra, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh cũng sẽ chẳng có ngày được "vinh dự" nhận cái giải thưởng này nếu không phải khả năng điều khiển cây bút khá tốt. Từ những năm 1999, cùng với phong trào viết blog trong nước thì Quỳnh sớm gây được sự chú ý với cái tên khá dung dị nhưng ấn tượng: “mẹ Nấm”. Ban đầu, Quỳnh cũng chỉ tập tành để viết lên những tình cảm của người mẹ dành cho đứa con yêu đầu đời, dần dà lân la, Quỳnh quen với các blogger thuộc nhóm “CLB Nhà báo tự do” và bắt đầu sa đà vào viết lách các vấn đề chính trị, xã hội theo kiểu xuyên tạc, bóp méo sự thật về tình hình nhân quyền ở Việt Nam nhằm hùa theo số blogger trong nhóm "CLB nhà báo tự do".
Với khả năng viết lách của mình nên Quỳnh sớm lọt vào mắt xanh của tổ chức Canh Tân cách mạng đảng (đảng Việt Tân – một tổ chức phản động lưu vong được thành lập nhằm chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam ). Để lôi kéo Quỳnh vào tổ chức nhằm tận dụng sở trường viết lách của Quỳnh vào mục đích chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam, Việt Tân đã dùng "tình" và "tiền" để giăng bẫy cô nàng. Thế là chẳng bao lâu, cô nàng “mẹ Nấm” tính tình dễ thích nghi kia đã đều dính trọn cả hai thứ.
Chỉ tội người chồng hiền lành, tốt bụng, đẹp trai của cô ả cứ tin vào sự chung thủy của vợ mình cho đến cái ngày vị Việt Tân phu nhân nổi máu hoạn thư, tả xung hữu đột trên mạng, khi biết chồng mình dang díu biển tình với cô nàng răng hô nơi thành phố biển. Chuyện tình của nàng với chàng Việt Tân chia lìa từ đó, người chồng hiền lành kia cùng đành lòng gạt xót thương con mà gác tình với mẹ. Thế là, mẹ Nấm trở về cuộc sống độc thân một con từ đó.
Ngày ngày, hai mẹ con dắt díu nhau cùng với cái “nhà máy” nước mía siêu-sạch với sản lượng gần 50 ly mỗi ngày, cũng đủ cho hai mẹ con đắp đổi qua ngày, nhưng thị nào đâu có chịu dừng lại ở đó. Chơi xa mà gặp hiểm nguy, ả đổi hướng tình – tiền ngay trong quốc nội. Kết quả của những cuộc chơi dã ngoại, “giã nội” khiến thị lại một lần nữa mang thai, một lần nữa chị sinh con nhưng lần này lại sinh ra một đứa bé “không chính chủ”. Sinh xong đứa thứ hai thì “nhà máy” nước mía của thị cũng chẳng buồn cho vận hành, chị quyết tâm đầu cơ vào lĩnh vực dân chủ, nhân quyền… mà đơn đặt hàng đầu tiên sau sinh con là cuộc “Dã ngoại của những cô cậu Đười ươi” kệch cỡm, được thị nhận đứng ra tổ chức tại công viên Bạch Đằng thành phố biển.
Con khát sữa, phận không chồng, làm những việc nặng nhọc không quen… ả sẽ tiếp tục làm gì đây nếu không phải là những việc làm phi pháp. Thế là, Quỳnh cùng nhiều đối tượng khác khởi xướng tổ chức cái gọi là “Cà phê Nhân Quyền”, thường xuyên đưa ra những bài viết xuyên tạc về lịch sử dân tộc hay bịa đặt, bóp méo một cách trắng trợn tình hình dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam. Tất cả những hành động đó của Quỳnh chẳng có gì khác ngoài mục đích kiếm tiền mà thôi. Vậy là may cho Quỳnh vì "Giải thưởng người bảo vệ nhân quyền" trị giá 50.000 euro lần này được trao cho ả.
Đấy là "thành tích bảo vệ nhân quyền" mà tổ chức giời ơi "Civil Rights Defenders" làm cơ sở để trao giải cho Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Vậy, cái giải thưởng đó là loại giải thưởng gì? Thứ giải thưởng vô giá trị, đáng kinh bỉ mà thôi.
Tâm Ngôn
No comments:
Post a Comment