Tuesday, August 13, 2013

Nguyễn Phương Uyên-hồng nhan bạc triệu


Cu Ti

     Nhân gần đến ngày xử phúc thẩm em Uyên mà thấy nhiều thứ rối rắm thế không biết. Dẫu vẫn biết những loại chày cối như Uyên thì thế nào cũng sẽ có kháng cáo, đó là điều tất yếu. Vì những kẻ trơ não thì chẳng bao giờ chịu nhận những sai lầm của mình mặc dù nó đã sai chềnh ềnh ra đấy. Nhưng đáng nói là sau một thời gian giới rận dường như im hơi lặng tiếng thì nay lại cất lên bản trường ca em Uyên là người yêu nước. Thật là nực cười, em ấy được phong yêu nước-một danh hiệu mà đám rận tự phong cho nhau trong bất cứ hoàn cảnh nào để biện minh cho các hành động điên rồ, cuồng dại của chúng.


    Ngày xưa các cụ nói, mà hình như anh nhớ không nhầm là cụ Nguyễn Du đã từng cho rằng: “Quân tử gian truân, hồng nhan bạc phận.” Câu này có khi đúng với em Uyên, còn với Kha thì không đúng. Kha đã làm những việc chống lại đất nước thì chỉ đáng khép vào đồ vô lại chứ làm sao xứng danh quân tử. Đối với Uyên thì đúng hơn với câu là: “hồng nhan bạc triệu”. Bởi vì trước đây em đã vì có chút nhan sắc cộng với cái đầu óc thiếu muối I ốt nữa nên mới bị các dân anh chị phản động lợi dụng cho mục đích của mình. Đó là em đã kiếm được “bạc triệu” và lap top từ các dân anh chị. Các anh chị phản động hứa sẽ cho em những thứ em muốn và em phải đi rải truyền đơn chửi chế độ Cộng sản. Truyền đơn của em phải có cờ vàng thì mới có giá. Thế là em bất chấp tất cả để rồi bị bắt.

     Em bị khởi tố và đã bị xét xử sơ thẩm tại tòa án nhân dân tỉnh Long An vào hồi tháng 5 năm nay. Nay sắp được xét xử phúc thẩm, các anh chị nhà rận phần vì muốn kéo kẹt bài vở để kiếm tiền, phần thì muốn kích động em Uyên chày cối với chính quyền nên đâu đâu cũng thấy phọt lại những bài Phương Uyên là sinh viên yêu nước chống Tàu. Vẫn nhai đi nhai lại cái điệu là chính quyền nhu nhược trước giặc Tàu. Và cho rằng Phương Uyên chỉ bị bắt do rải truyền đơn chống Tàu. Nhưng các vị dân chủ lấp liếm ngay truyền đơn cờ vàng. Cái lá cờ ba sọc học đòi của Mỹ đã bị nhân dân chùi đít từ sau 1975 thì nay lại được Phương Uyên tung hô. Thế đích thị là chống Nhà nước rồi còn gì.


     Việc tung hô cờ vàng của em Uyên cũng tương tự như ở nước Đức hiện nay tồn tại một số thanh niên muốn quay lại chế độ phát xít. Những thanh niên cuồng phát xít này may quần áo, mũ nón có biểu tượng chữ thập ngoặc để thể hiện lòng ái mộ của họ đối vơi chế độ phát xít. Hằng năm ở nước Đức phải bỏ tù số này rất nhiều. Bởi vì đây là hành động gợi lại quá khứ thảm khốc của nhân loại. Việc Phương Uyên gợi lại chế độ cờ vàng cũng đã vô tình đụng chạm đến sự đau xót của biết bao nhiêu gia đình đã có người thân bị chế độ VNCH tàn sát bằng máy chém hay bị đầu độc trong trại giam. Đây là một tội còn lớn hơn cả tội chống Nhà nước. Việc làm của em đã khơi lên sự thù hằn dân tộc, vô tình gợi lại quá khứ đau thương của dân tộc. Chính em đang chống lại quá trình nỗ lực hàn gắn vết thương chiến tranh của Đảng và Nhà nước ta. Thế mà yêu nước à? Em yêu nước chỉ với mấy cái truyền đơn chống Tàu khựa làm bình phong. Đi liền với đó là truyền đơn đả đảo Đảng Cộng sản có gắn liền với cờ vàng. 

Chính việc làm của em đã chà đạp làm vấy bẩn tinh thần yêu nước của dân tộc. Em tiếm danh yêu nước để lừa lọc nhân dân, tất cả chỉ vì tiền, vì những lời hứa hảo của những kẻ tử thù với chính quyền nhân dân mà có hành động ngang ngược sai trái như vậy.

Nguyễn Phương Uyên và Đinh Nguyên Kha
     Anh thấy trong lịch sử có nhiều mỹ nhân đã làm sụp đổ các vương triều phong kiến trong lịch sử. Như Tây Thi đã giúp Việt Vương Câu Tiễn diệt vua Ngô là Phù Sai; Điêu Thuyền đã giết Lã Bố. (Trong cuốn "Thánh Thán Ngoại Thư", Mao Tôn Cương viết về Điêu Thuyền như sau: "18 lộ quân chư hầu không giết nổi Đổng Trác, mà một thiếu nữ đào tơ liễu yếu như Điêu Thuyền lại giết nổi Trác. Ba anh em Lưu, Quan, Trương hùng liệt không thắng nổi Lã Bố, mà chỉ một nàng Điêu Thuyền thắng nổi. Lấy chăn chiếu làm chiến trường, lấy son phấn làm khôi giáp, lấy mày ngài làm cung nỏ, lấy nước mắt làm tên đạn, lấy lời tình tứ ngọt ngào làm chiến lược mưu cơ. Bản lãnh của nữ tướng quân quả là tuyệt cao cường, đáng sợ thay!".) . Nhưng quan trọng là họ biết kết hợp giữa nhan sắc và trí óc. Còn với em Uyên chỉ được mỗi nhan sắc cộng với sự liều lĩnh. Chính sự ngu muội đến một cách ngớ ngẩn đã dẫn em đến kết cục như ngày hôm nay. Chính lòng tham lấn át lý trí cộng với sự hiểu biết thấp kém, hạn chế về tư tưởng chính trị đã khiến em làm “vật thế thân cho thời đại”. Bản án giành cho em sẽ là bài học đau đớn cho những suy nghĩ nông cạn của em.

     Nghĩ đến em Uyên anh lại nhớ đến câu nói rất hung hồn của bà Triệu Thị Trinh: "Tôi muốn cỡi cơn gió mạnh, đạp ngọn sóng dữ, chém cá kình ở Biển Đông, để cho nhân dân ta khỏi bị lầm than đắm đuối". Tại sao có những phụ nữ hồi xưa lý tưởng như vậy mà ngày nay những người như Uyên lại đắm chìm trong sự kiêu ngạo của nhan sắc và sự ham muốn vật chất hèn hạ như vậy. Em đã không làm gì cho đất nước lại còn muốn gây hại cho đất nước. Đáng lẽ cuộc đời của Uyên sẽ đi về phía mặt trời thay vì đi về bóng tối như ngày hôm nay nếu em biết tu chí học hành. Cuộc sống của em sẽ khác, và em sẽ có các hành động yêu nước khác thiết thực nếu như em có nhận thức đúng đắn. 

     Thôi, anh chỉ viết vậy nhân lúc em Uyên gần hầu tòa lần cuối. Nói gì đi chăng nữa thì pháp luật cũng sẽ có sự khoan hồng cho sự nông nổi của em nếu em biết nhận tội. Nhưng có lẽ bản án dù dài hay ngắn cũng sẽ là bài học đắt giá đối với “hồng nhan bạc triệu” này.





No comments:

Post a Comment