Cù Huy Hà Vũ (Mr Cù), Nguyễn Văn Hải (Điếu cày) và Tạ Phong Tần vừa được Nhà nước Việt Nam cho qua Mỹ, dư luận làng dâm chủ thở ngắn than dài “đây là "tổn thất cho phong trào dân chủ”. Quái thật, hình như làng dâm chủ coi mạng người là cỏ rác, chả thấm vào đâu so với lợi ích “phong trào” của họ. Còn nhớ cái dạo Mr Cù “tuyệt thực” làng dâm chủ đứng ngồi không yên, có vài anh a dua “tuyệt thực tại gia”, “tuyệt thực 3 ngày” để ủng hộ, đòi nhà nước Việt Nam phải thả anh ấy ra kẻo anh ấy chết … thiệt tình cảm lắm kia mà. Nay Mr Cù bệnh nặng, được qua Mỹ tiếp cận với nền y khoa hàng đầu thế giới họ lại buồn thay vì mừng cho anh ấy?
Cù Huy Hà Vũ (Mr Cù), Nguyễn Văn Hải (Điếu cày) và Tạ Phong Tần được trục xuất qua Mỹ |
Nỗi buồn của làng dâm chủ trước tin Mr Cù qua Mẽo bắt nguồn từ tập quán rất quái gỡ của những nhà đấu tranh cho dân chủ: cứ cầm được quốc tịch hay cái thẻ cư trú Âu - Mỹ là không có “nhà” nào chịu trở về Việt Nam cả. Đội hình “dân chủ “ ra đi không hẹn ngáy trở lại bao gồm Huy Đức, Trần Khải Thanh Thủy, Bùi Tìn, Bùi Kim Thành, Dương Thu Hương và mới đây Nguyễn Văn Hải ( Điếu cày) cũng được xuất khẩu sang Mỹ…… danh sách này rất dài và Mr Cù có khả năng ghi danh rất lớn . Chữa bệnh xong Mr Cù tự giác về Việt Nam ngồi tù tiếp hay tìm cách ở lỳ tại Mỹ?
Lịch sử Việt Nam cận đại chứng kiến nhiều nhà cách mạng trước cả thời kỳ chủ tịch Hồ Chí Minh ra nước ngoài hoạt động tìm hậu thuẫn, liên kết các phong trào rồi trở lại quê hương để hoạt động. Có thể họ thất bại đấy nhưng họ là một tấm gương yêu nước mà nhân dân yêu quý kính trọng. Mấy nhà “cách mạng” phi ra nước ngoài ở luôn cho tới khi chết già thì ai mà thèm nhớ. Nguyễn Hải Thần, Vũ Hồng Khanh, Cường Để ….những cái tên ấy bây giờ chỉ có dân nghiên cứu lịch sử mới có chút ấn tượng. Muốn làm “cách mệnh” thì phải sống cùng quần chúng vận đông quần chúng. Bác Hồ và các đồng chí của Bác có thể ngồi ở Pháp hay Hongkong mà làm cách mạng tháng Tám hay chăng?
Một người “tranh đấu” trong nước và xộ khám thì trở thành anh hùng trong mắt làng dân chủ, được biến thành tù nhân lương tâm còn ra nước ngoài trở thành vô nghĩa, thậm chí bị coi thường. Vậy có thể lập luận tương tự: Cộng đồng Hải ngoại không có một tư cách gì để đấu tranh dân chủ tại Việt Nam hiện nay, họ càng không xứng đáng lập đảng phái để chỉ đạo nhân dân trong nước, ví dụ như Việt Tân. Sự thật là Suốt 39 năm qua, làng dân chủ Cali có mấy ngàn cuộc biểu tình với bao nhiêu chương trình báo chí –phát thanh Chống Cộng mà có làm Đảng cộng sản Việt Nam hắt hơi sổ mũi được đâu.
Tại sao “phong trào dân chủ” luôn hiu hắt như buổi chợ chiều chả bao giờ thu hút được quần chúng, có chăng chỉ là vài chục anh “quần chúng” ra bờ Hồ chống Tàu chứ không phải chống Nhà cầm quyền dù rằng thực tâm là họ muốn vậy? Lý do là không có một lực lượng “dân chủ” nào đủ tầm và xứng đáng hơn Đảng cộng sản để lèo lái con tàu Việt Nam cả. Giả dụ rằng chế độ XHCN ở Việt Nam sụp đổ do ngoại bang phá , tất nhiên là chế độ mới cũng có một chính phủ lâm thời như Ukraine, Ai Cập, Lybi… nhưng chính Phủ ấy chắc chắn là thuộc diện “ không có chó bắt mèo ăn shit” mà thôi .
Ai xứng đáng lãnh đạo Việt Nam? Các nhóm công giáo phản động với ngọn cờ Vatican? Hay các nhóm tin lành Dega với tư tưởng ly khai? Con hoang Việt tân? Các nhóm cờ vàng cali âm mưu phục dựng VNCH ? Các nhân sĩ trí thức đã cầm chắc sổ hưu chuyên xúi con nít ăn cứt gà? Các nhà dâm chủ mèo mả gà đồng? Bao nhiêu năm qua “phong trào dân chủ” làm được cái gì cho quần chúng khiến họ đặt niềm tin? Liệu có nhà dân chủ nào xung phong vào quân ngũ bảo vệ Tổ quốc, có nhà dân chủ nào tham gia các hoạt động công ích, góp tay cải thiện chất lượng sống cho người dân. “Phong trào dân chủ” với bao nhiêu luật sư, tiến sĩ luật có anh nào đứng ra kiện chính phủ Mỹ vì các phán quyết thương mại bất công cho nông dân Việt Nam ?
Đối phó với “phong trào dân chủ” nhà nước Việt Nam thực chất chẳng phải làm gì nhiều, chỉ việc tạo điều kiện cho các nhà dâm chủ trình diễn nhân cách thấp hèn, bụng dạ hẹp hòi là đủ.Ví dụ điển hình là anh Mr Cù , người ta đã hiểu thì ra “người hùng dân chủ” cũng tầm thường như bao kẻ thèm khát thiên đường Mỹ mà thôi, chả phải vì dân vì nước gì ráo.
Dù còn chỗ này chỗ kia chưa tốt và phải đối mặt với nhiều thách thức nhưng Đảng Cộng sản vẫn xứng đáng lãnh đạo đất nước vì hai ưu điểm mà không một lực lượng đối lập nào bì được. Thứ nhất là tư tưởng dân tộc, kiên trì giữ vững một Việt Nam thống nhất độc lập tự chủ. Thứ hai là nỗ lực nâng cao chất lượng sống cho người dân.
Hải Trang
No comments:
Post a Comment