Friday, September 18, 2015

ĐỪNG NÓI "TÔI KHÔNG THÍCH"

Cuộc đời này có hàng triệu thứ “tôi không thích”. Có những thứ “tôi không thích” vì đơn giản là thói quen, có những thứ "tôi không thích" vì không hợp với tôi, có những thứ "tôi không thích" vì sự ghen ăn tức ở và có những thứ "tôi không thích" chỉ là hóng hớt, a dua, có khi chỉ là màn che đậy sự thèm khát bản năng của con người.


“Tôi không thích Đảng CSVN”!?

Một phong trào hồ đồ, nếu không muốn nói là ngu ngốc của các anh chuyên chống phá. Cứ há miệng ra là “tôi không thích Đảng CSVN”, chém loạn lên như là đúng rồi. Nào là: Đảng làm đất nước nghèo đi; nào là Đảng làm nền giáo dục ngày càng tụt hậu; nào là Đảng là tập đoàn của lũ tham quan vô lại,… nào là Đảng hèn nhát trước Trung Quốc...

Phong trào "Tôi không thích Đảng cộng sản" của lũ rận
Không ai phủ nhận rằng những cái “nào là” của được đưa là không có, nhưng đó chỉ là những giọt nước bẩn trên đại dương, cái thứ yếu trong muôn vàn sự thành công mà toàn dân chúng đang được hưởng từ chính sách, đường lối của Đảng CSVN.

Từ ánh sáng của Đảng, dân tộc ta đã thoát khỏi lầm than, nô lệ, từng bước đi lên sánh vai với các cường quốc năm châu bằng một tâm thế độc lập, tự do, tự cường. Trong thời đại ngày nay, bằng sự lãnh đạo tài tình của Đảng mà chưa đầy 40 năm sau giải phóng chúng ta đã phát triển và hội nhập thành công. Ổn định chính trị, văn hóa; kinh tế phát triển nhanh và bền vững; Quốc gia, lãnh thổ được toàn vẹn và vị thế trên trường quốc tế không ngừng được tăng lên.

Tuy nhiên vẫn còn tồn tại những sự việc, hiện tượng trong Đảng mà lòng dân không khỏi bất an. Đó là nạn tham nhũng tràn lan, nạn quan chức lộng quyền, lợi ích nhóm; nạn tuyển dụng ưu tiên “trực hệ, hậu duệ, tiền tệ, quan hệ, trí tuệ, mặc kệ”; Nhiều án oan sai; nhiều kẻ sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về và rất rất nhiều sai phạm trong hầu như tất cả các lĩnh vực Y tế, Giáo dục, xây dựng, giao thông,…

Còn chuyện “sợ Trung Quốc”, chắc mọi người thừa hiểu rằng hàng nghìn năm nay, ta và Trung Quốc chưa bao giờ là bạn, là anh em đúng nghĩa. Vì vậy mà trong chiến lược bảo vệ An ninh lãnh thổ chúng ta luôn có phương án đề phòng. “Sợ” hay “không sợ” đó là cách gọi tự ti. Lịch sử dựng nước đã chứng minh việc giữ vững chủ quyền là một nghệ thuật, trong đó có nghệ thuật quân sự, không phải thích là chiến. Người cầm quân tài ba là chiến thắng mà không hao binh tổn tướng. Bác Hồ cũng đã từng dạy “chính trị chú trọng hơn quân sự”.

Nếu là một người có chính kiến, có trách nhiệm với đất nước thì tìm cách vạch mặt những tên quan tham, chung tay tìm kiếm giải pháp khắc phục khó khăn, tìm đường góp ý để xây dựng Đảng, xây dựng đất nước ngày một lớn mạnh hơn, chứ không phải dùng cái trò “xúi trẻ con ăn cứt gà” như các nhà “dân chủ” rao giảng trên mạng. Một cánh rừng dù lớn đến đâu cũng không thể không có những cây sâu mọt, chúng ta cần đốn tỉa sâu mọt chứ không phải đốt sạch cánh rừng.

Tôi cứ giả sử như bây giờ tất cả tẩy chay Đảng CSVN thì đất nước chúng ta nhìn vào đâu, phải chăng là Hội nhóm Việt Tân, hay tàn dư Ngụy quân, ngụy quyền. Xin thưa rằng đất nước này chỉ có thể là Đảng CSVN, đó là mạch máu xuyên suốt các thời kỳ Cách mạng dân tộc, cương lĩnh của Đảng chính là kim chỉ Nam cho mọi hành động của đất nước và của mỗi người dân.

Khi một bạn nói rằng “tôi không thích Đảng CSVN” thì đó là quyền suy nghĩ, quyền được nói lên ý kiến của mỗi người, không ai có quyền can thiệp, chỉ mong rằng hãy uốn lưỡi 9 lần trước khi nói. Vì có thể rằng do sự kém hiểu biết mà ai đó có thể trở thành kẻ phản phúc ngay sau 1 lời nói.

Mai Anh


No comments:

Post a Comment