Mấy ngày này mở báo, ai cũng nhìn thấy rất nhiều cụ già, bác thương binh, cô bán vé số, anh xe ôm, chị hàng nước, em bé nhỏ… mắt đỏ hoe, sụt sùi, thấp thỏm, khắc khoải mong ngóng được vào vái biệt ông cựu quan đại thần, tri phủ một xứ sầm uất nhất dải đất miền Trung… Không có đạo diễn nào có thể dàn dựng nước được cảnh đó, bởi nước mắt của quần chúng nhân dân là công bằng nhất.
Hàng nghìn người dân Đà Nẵng đã tới viếng, khóc thương cho vị lãnh đạo đã góp công lớn thay đổi TP
Và có lẽ từ sau đám tang Tổng Tư lệnh, bây giờ chúng ta lại được chứng kiến thêm những xúc động thực sự của xã hội (tuy ở một phạm vi nhỏ hẹp hơn) dành cho một “ông quan”. Chúng ta lại dám tin rằng mình còn có thể khóc cho một người dưng… bởi sự tử tế sẽ luôn chế ngự mọi bản ngã của con người. Ông cựu quan đại thần ấy ra đi, hẳn sẽ nhiều thần dân nơi mảnh đất ông từng “trị vì” rơi nước mắt… Họ khóc không phải vì ông ấy từng làm chức nọ, tước kia mà họ khóc vì thương mến chia lìa người đã làm nhiều việc tốt cho họ khi còn sống… Nhân dân chẳng thờ sai bao giờ! Phải chăng ta chỉ nên hiểu như vậy!
Cái chết của ông quan ấy một lần nữa lại khẳng định bản chất, sức mạnh và giá trị của nhân dân. Nhân dân là ai? Trước hết và trên hết là họ và mãi mãi là họ. Còn Tổ quốc ư? Cũng là họ, bởi họ trước hết và trên hết là sức mạnh để giữ gìn non nước này. Nhân dân không cần lời cao tiếng cả, không phải vì họ không đủ "trình độ" để hiểu điều đó, mà ngược lại họ đã vượt lên để được hóa thân thành… nhân dân. Nhân dân đã đi vào chỗ bất sinh bất diệt và những con người sinh ra từ nhân dân, sống chết vì nhân dân thì cũng sẽ trở thành bất tử. Sinh thời người anh hùng dân tộc Nguyễn Trãi từng nói: "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân, đẩy thuyền là dân, lật thuyền cũng sẽ là dân". Kẻ nào "Thui dân đen trên lò bạo ngược. Hãm con đỏ dưới hố tai ương. Dối trời lừa người, kế gian đủ muôn nghìn khóe..." thì trước sau cũng sẽ bị trừng trị. Rõ rằng đem đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo, muốn thế nước được yên thì phải đem lòng nhân nghĩa. Ông dạy chúng ta bài học rằng, chính quyền nào cũng đều tồn tại trên sức mạnhcủa quần chúng nhân dân vì thế trên hết hãy làm thế nào cho thuận lòngdân, không đến nỗi lấy điều muốn của một người mà ép muôn ngườikhông muốn phải theo, để làm phép hay của một đời. Sự thật là hòathuận tôn thân, phải giữ một lòng hữu ái, thương yêu dân chúng, nghĩ làmnhững việc khoan nhân. Chớ thưởng bậy vì tư ân. Chớ phạt bừa vì tư nộ.Đừng thích của tiền mà buông tuồng, xa xỉ, đừng gần thanh sắc mà bừabãi, hoang dâm. Cho đến những việc dùng nhân tài, nghe can gián, ramột chính sách, một mệnh lệnh, phát một lời nói, một việc làm, đều giữchính trung thì trên có thể đáp thiên tâm, dưới có thể thỏa nhân vọng, quốc gia mới được yên vững lâu dài.
Lòng nhân nghĩa sẽ mãi mãi sống cùng nhân dân !
Lan Hương
Lan Hương
No comments:
Post a Comment