Hôm qua trên đường từ quê lên, tự dưng bố lại nói chuyện, Tết nhất thế này không biết tình hình bộ đội ở biên giới, hải đảo sao nhỉ…
Thoáng giật mình, bỗng nghĩ đến ngày 17-2-1979, thế mà đã 36 năm - lịch sử vẫn còn khắc ghi một diễn biến đen tối trong quan hệ nước ta và kẻ hàng xóm khổng lồ… Ngày này, năm ấy, tay láng giếng ngàn năm thâm độc đã bất ngờ phát động cuộc “chiến tranh phản kích tự vệ” (theo cách gọi của hắn) phi nghĩa nổ ra khắp các tỉnh biên giới phía Bắc với hơn nửa triệu binh lính ồ ạt kéo sang. Sau hơn một tháng cắn xé và chịu tổn thất nặng nề, nhục nhã, chúng tuyên bố rút quân. Đồng thời nói rằng đã “dạy cho Việt Nam một bài học”, “đánh sập huyền thoại bách chiến bách thắng của quân đội Việt Nam”… Tuy nhiên, thực tế ngược lại, chính nhật báo phố Wall của Mỹ, số ra ngày 6-3-1979 đã có bài viết với tiêu đề: “AI CHO AI BÀI HỌC!” nhận định: “Sau khi tính số lỗ lãi của đòn trừng phạt Việt Nam vừa qua của TQ, thế giới có thể nhất trí rằng. TQ đã phải rút khỏi cuộc chiến tranh với uy tín bị tổn thương và mặt mày đầy máu me thương tích… TQ chẳng được lợi gì trong cuộc tiến công Việt Nam."
Lịch sử đã minh chứng, TQ là quốc gia lật lọng, tráo trở và không lúc nào có thể không dè chừng. Chẳng phải chỉ có Việt Nam mà với nhiều nước khác, Bắc Kinh đều tìm cách gây hấn một cách bất ngờ. Có thể kể ra như cuộc chiến tranh biên giới với Ấn Độ và nhất là với Liên Xô, cả hai lần chúng đều bất ngờ ra tay trước. Bài học mấy ngàn năm chưa bao giờ hết cảnh giác, sống chung với hắn như ở cạnh nhà tên đồ tể nát rượu với đầy thủ đoạn và sự cục cằn. Từ ngày cô gái ngây thơ Mị Châu đem "trái tim lầm lỡ để lên đầu" cho đến tận hôm nay, kẻ chung vách, sát tường với chúng ta vẫn ấp ủ, bày diễn mọi cách, mọi trò để thôn tính, áp đặt không chỉ nhà kế bên mà còn mộng bá vương với mọi dân tộc khác. Thôi thì trong lúc chưa làm bá chủ được thì thi thoảng hắn giở chứng lên lại đá đít, bợp tai, bóp zái... mấy ông em thấp cổ bé họng hơn mình. Nhưng hẳn trời cao đất dày và thiên hạ đều biết rằng, nếu cứ tiếp tục với những mưu đồ hèn hạ, động thủ đê tiện như vậy, ắt hẳn sẽ tới lúc người Hán phải trả giá bởi chính lòng tham và sự bẩn thỉu của mình.
Mọi thời đại, chính quyền Việt Nam đều kiên quyết khẳng định, độc lập dân tộc và chủ quyền quốc gia là nguyên tắc bất di, bất dịch. Ngay cả ttrong hời điểm chúng ta còn nhờ rất nhiều vào Trung Quốc những thứ rất thiết yếu như lương thực và vũ khí, nhưng khi họ mời NiXon sang thăm để đàm phán và lấy cuộc chiến tranh Việt Nam để mua bán lợi ích của họ, thì trên báo Nhân dân đã viết một câu: “Chúng ta đang sống ở một thời đại mà không phải các nước lớn có thể làm mưa làm gió, hoặc định đoạt số phận của nước nhỏ”. Đó là bản lĩnh của chúng ta, là ý chí của chúng ta. 800 năm trước, Đại Việt sử ký của sử thần Lê Văn Hưu đã viết: " Tiền Ngô Vương có thể lấy quân mới họp của nước Việt ta mà đánh tan được trăm vạn quân của Lưu Hoằng Tháo, mở nước xưng vương, làm cho người phương Bắc không dám sang nữa. Có thể nói là một lần nổi giận mà yên được dân, mưu giỏi mà đánh cũng giỏi vậy...". Bấy lâu nay, một mặt Hán quốc luôn sẵn sàng bắt tay và giao giảng khẩu hiệu chí tình, chí lý với Việt Nam nhưng động thủ thì lại tiểu nhân, hèn hạ, hung hăng không coi ai ra gì. Rõ rằng lời nói và hành động của Trung Nam Hải không hề thống nhất. Kẻ láng giềng phương Bắc vẫn luôn bày mọi mưu hèn kế bẩn nhằm o ép, thôn tính chúng ta bằng cách này hay cách khác.
Cuộc chiến tranh biên giới phía Bắc đã lùi xa mấy chục năm, tình hình biên giới lắng dịu nhưng những đau khổ, tổn thất mà nhân dân Việt Nam phải gánh chịu vẫn chưa thể nguôi ngoai. Những bài học xương máu về mối quan hệ với ông hàng xóm bẩn tính cần được nhận thức đầy đủ với tất cả mọi người. Mùa xuân, năm mới không nên nói chuyện chiến tranh nhưng vết thương cũ vẫn còn đó và lại đau nhức nhối mỗi khi trở giời với rất nhiều gia đình, xóm làng và cả chính những người lính còn được trở về sau cuộc chiến. Chúng ta phải nhắc để nhớ:
Ngậm máu phun người chẳng biết nhơ
Ăn không nói có rất chi trơ
Sở trường “chú cuội” Trung Nam Hải
Miệng há, răng nhe, mặt tỉnh bơ.
Huyết quản sục sôi máu bá quyền
Điều quân, chuyển pháo giáp đường biên
Súng to, súng nhỏ thi nhau bắn
Uy hiếp, may ra tiểu bá… kiêng!
Lao Chải, Hà Giang tội ác Tàu
Thay đen đổi trắng làm sao được
Tội ác sờ sờ đó chạy đâu…
Hải Trang
Hải Trang
No comments:
Post a Comment